Cô thứ nhất chê tôi mà làm tôi hết muốn học. Thì đây, bạn hãy theo tôi mà thí nghiệm đi, rồi cho tôi hay. Những ai đã gặp Tổng thống Théodore Roosevelt đều ngạc nhiên về sự biết nhiều, hiểu rộng của ông.
Bạn cứ yên lòng: Ông không hỏi mượn tiền người đó đâu. Mười lăm năm trước, có lẽ tôi cũng như vậy, khi đọc một câu như vậy. Những câu ngăn ngắn như: "Xin lỗi đã làm phiền ông.
Lại học một cô khác. Chắc bạn viết văn sĩ đó: Chính là H. Lời cầu xin cuối cùng của ông là đừng để ông thấy mặt vợ ông.
Những nhà ảo thuật khác ở trên sân khấu ngó xuống trừng trừng, như có vẻ nói: "Tụi này toàn đồ mắt thịt. Von Bulow biết rằng đáng lẽ phải khen trước đã rồi mới chê, nhưng trễ quá rồi, chỉ còn mỗi một cách vớt vát là: đã lỡ chê trước thì phải khen sau vậy; và năng lực của lời khen thiệt mạnh, kết quả dị thường: Làm không được, thì ta sẽ thui thủi trên đường đời.
Dillinger thỏa mãn nó bằng cách giết người, ăn cướp các ngân hàng. Những con heo thản nhiên đối với những giải thưởng đó cho ông cái cảm tưởng rằng ông rất quan trọng. Ông khách hàng làm ra sao? Ông bằng lòng trả hết cả số tiền, một số tiền quan trọng.
Trên mỗi lọ, tôi đã dán một miếng giấy tóm tắt, một cách linh động và rõ ràng, kết quả của cuộc điều tra của tôi về thứ kem đó. Tất cả chúng ta đều muốn diễn thuyết khi có người chăm chú nghe ta. Đừng uổng công làm mất thì giờ tôi! Đi chơi!".
Nếu bạn biết chắc rằng người ta lầm mà bạn nói thẳng ngay ra, thì sẽ ra sao? Đây, thí dụ dưới này cho bạn thấy. Ba ngày sau, ông lại cho ông Parsons hay là ông miễn cho số thuế đó như lời ông Parsons xin. Vì họ đã thấy rằng chỉ có cách xử trí đó là không hại danh dự thôi".
", "Đây là vài việc xảy ra mà tôi mong rằng các ngài đừng bỏ qua. Tôi lấy làm mắc cỡ, mà nhớ lại hồi trước đã có lỗi lầm như vậy rồi; hồi đó, tôi rất hài lòng mà đưa tối hậu thư đó ra để tỏ rằng tôi là chủ, mà điều lệ của ngân hàng không phải là chuyện giỡn! Tôi đã không cần biết thân chủ của tôi nghĩ sao và quên rằng họ có quyền được tôi tiếp đón một cách niềm nở nhất, chiều chuộng nhất vì họ mang tiền lại gởi tôi. Đó cũng là thuật mà Nga hoàng Catherine dùng Bà trị vì một đế quốc lớn nhất thế giới từ cổ tới kim, có quyền sinh sát cả triệu thần dân, và cầm quyền một cách độc ác và độc đoán, làm phí biết bao sinh mạng trong những chiến tranh vô ích và đem bắn cả trăm kẻ thù, không thương hại chút chi hết.
"Cách hay hơn hết để thắng một cuộc tranh biện là tránh hẳn nó đi". Nhưng chúng ta lại rất thường xử như vậy với những người gần ta nhất, thương yêu ta nhất. Khi đi qua một gian nhà sạch sẽ, ông hỏi: "Tại sao bọn này không dùng điện?".
Nhưng sự thay đổi lạ lùng nhất, chính là sự biến hóa của thâm tâm chị. Thường thường trong những dịp long trọng như vậy, tôi mướn anh hầu bàn Emile lo toan giúp tôi. Ông quyết thực hành ngay những lý thuyết đã học được và kiếm chung quanh ông xem có cái gì có thể chân thành khen được không.