Nhưng có lẽ anh sẽ chết vì những trận đòn của họ trước khi chết vì gãy sống lưng đấy. Rượu của ông ấy rất thơm và ngon. - Xin ông đừng nói nữa! – Hadan Gula chen vào – Cháu không muốn ông bêu xấu ông của cháu bằng những lời dối trá như thế không hề là một nô lệ!
Cổ họng của bọn ông khát cháy nhưng vẫn không thể nào uống nước được, bởi nước uống lúc nào cũng nóng như vừa mới đun sôi vậy. Để trở thành hiện thực, những ước mong của bạn cần phải cụ thể, đồng thời không được quá cao hay quá thấp so với khả năng vốn có của bạn. - Đúng thế! – Mathon nói tiếp.
Từ đây, anh phải lo làm việc của anh đi. - Vương quốc Babylon xin chào mừng các ngài, những vị khách quý của đức vua. Rượu của ông ấy rất thơm và ngon.
- Túng bấn ư! Tạo sao trời đất lại phạt cậu hoài thế nhỉ? Cậu không thể vay tiền của tôi rồi sau đó mỗi lần gặp tôi, cậu lại viện lý do túng bấn nên chưa thể trả nợ được. Tất cả mọi người im lặng, không ai trả lời được câu hỏi của Arkad. Tại đây, anh gặp Mathon đang ngồi chễm chệ trên một tấm thảm lớn và thưởng thức bữa ăn do những người nô lệ da đen dọn lên.
Ngoài ra, thức ăn được cho vào những cái máng lộ thiên và để mọi người tự ăn lấy như một bầy lợn. Trên con đường đó, bạn háo hức, mong muốn thực hiện nhiều ước mơ, dự định, khát khao… của riêng mình. Trước khi cho bất cứ ai vay mượn tài sản của mình, bạn phải chắc chắn rằng người đó có khả năng hoàn trả lại.
Ngay cả cháu cũng vậy, ta có thể đặt niềm tin vào cháu chứ? – Sharru Nada nhìn thẳng vào mắt của Hadan Gula. Nhân đêm nay có cha ngồi ở đây, con xin đọc lại năm quy luật vàng chứa đựng tất cả sự khôn ngoan của cha. Rượu của ông ấy rất thơm và ngon.
Mathon mỉm cười điềm đạm, chứng tỏ bản lĩnh của một con người đã từng dạn dày kinh nghiệm trong việc cho vay tiền: Một người trong bọn họ giở cái nón rách của mình ra rồi cúi gập người xuống thật sâu vừa chào, vừa la to: Thôi, cậu hãy cố gắng đi theo một con đường của riêng mình và cầu mong cho những vị thần sa mạc sẽ che chở cậu.
- Vàng chứ, chọn vàng chứ! – Hai mươi bảy người cùng đồng loạt lên tiếng. Ông không ăn được nhiều, chỉ nuốt được một ít để cầm hơi qua ngày. Nó đã làm biến đổi vùng thung lũng khô cằn thành một vùng đất trồng trọt, chăn nuôi phì nhiêu.
Một hôm, Arad Gula đã hỏi ông như thế. Chồng tôi đồng ý cưới tôi chỉ vì món hồi môn đó, chứ không hề yêu thương gì tôi. - Con vẫn đang suy ngẫm về những điều mà bà đã nói trước đây.
Anh vẫn còn khối vàng ra đó!". Dabasir có vẻ như phớt lờ trước tình cảnh của Tarkad. Cha mẹ anh ta rất giàu có và giống như con, anh ta đến Nineveh để tìm cơ hội lập nghiệp.