Người ta đã bị vô số những cái mũ luật pháp, nguyên tắc, tư tưởng… chụp lên đầu. Kết luận: Con hứa với bác gì nào? Chị út mớm: Lần sau cháu không thế nữa, hứa đi. Nhưng những áp lực dai dẳng khiến bạn đâm bệnh.
Đó là một số dòng suy tưởng cách đây vài năm của tôi. Có những loại người không hạnh phúc được, khi hèn. Hai nhà này nếu chân chính có khi chỉ là một.
Có một cái gì đó cản trở họ, chúng ta. Thế là bạn quên nó đâu có quyền gì mà cấm bạn chọn cả hai hoặc chả lựa chọn gì cả. Bạn hát hoặc tiếng động cơ của bạn át đi âm thanh phố phường bủa vây.
Nhưng không ngộ nhận mà ngại viết thì có phí đi không. Ông sợ đó sẽ là những ánh hào quang rực rỡ cuối cùng. Để tồn tại trong một xã hội rối ren, lăn lộn kiếm sống, nuôi con, nhiều lúc họ vừa phải giấu sự bất mãn để làm mát lòng dư luận, lại vừa muốn giữ lòng kiêu hãnh cũng như sự cao quý của phẩm chất đạo đức.
Đã ai thực sự đặt lòng tin vào bạn đâu. Giữa những khoảng ấy là thời gian trống. Và có phần nào vì sắp tới Sea Games 2003, Tây sắp đổ về? Nếu không thì sao đến tận năm 2003 này mới đẩy mạnh.
Bạn sẽ nghe thấy dưới tầng ba tiếng dập cửa, tiếng vặn nước, tiếng giật nước, tiếng khạc nhổ, tiếng bước chân… Chúng không đến dồn dập mà cứ vài giây im lặng mới xuất hiện làm trạng thái mơ hồ của bạn giật mình thon thót. Kệ cha sự im lặng của bạn có ý nghĩa gì, với người khác, nó tương đương đồng ý. Lần bắt bài đầu họ tha vì cũng đúng về thế hệ của ta nhưng không phải ta.
Ba ngày sau, giờ này, tôi sẽ trở lại. Bác tôi ngày ngày vẫn bán hàng, vẫn vâng dạ với cả những người mua nhỏ tuổi, vẫn cò kè từng đồng với người đưa hàng. Bác đã ra tay thì bật dậy nào.
Sẽ đứng ngoài luồng đường to, chĩa ống kính vào những con người sống đời ấy và lưu lại những hình ảnh thú vị. Đó cũng là một thứ trói buộc. Tôi mà tục thì còn bằng chín lần thế.
Tất nhiên là trừ chuyện đẻ ra những đứa con giống nhau. Chưa từng hỏi và chưa từng ai trả lời. Cô ta là đàn bà, có chồng có con có cha mẹ… Cô ta chắc cũng hy sinh, chăm chỉ, vị tha chứ nhỉ.
Chuyện bị nhục của kẻ không có quyền, tiền, danh mi nói phải. Sự tranh luận lấy cơ sở phân định thắng thua là tuổi tác và thứ bậc. Khoảng giữa bồn hoa và bà già thùng rác là vỉa hè.