Sáng hôm sau, Sid thức dậy trong lòng cảm thấy bồn chồn không yên. Ngược lại với Nott, sáng hôm đó, ngay khi vừa thức dậy, Sid thấy ngay kết quả của những việc chàng đã làm đêm hôm qua: chàng thấy những tia nắng mặt trời rạng rỡ chiếu sáng mảnh đất tươi tốt đầy nước mà chàng đã chuẩn bị. Khi ngựa chạy, cây kiếm đã tạo nên một đường cắt sâu.
- Dĩ nhiên rồi! Còn ai khác hơn là Sequoia nữa đây. Khi cha tôi mất đi, tôi thay ông quản lý nó. Giờ thì tôi phải kiếm cái gì ăn đây.
- Bởi vì hồ của ta không có sự lưu thông. - Tôi mua được một cửa hàng nhỏ sắp đóng cửa. Dường như họ đang ngẫm nghĩ về một điều gì đó.
Nó sẽ mang lại may mắn cho người nào sở hữu nó trong các trận chiến, trong kinh doanh, trong tình yêu, trong sự nghiệp. - Tôi mua được một cửa hàng nhỏ sắp đóng cửa. Anh đã làm gì sai nào? Sao anh lại thấy khổ sở đến thế? Anh tự hỏi: "Ta xứng đáng có được may mắn.
- Hỡi các hiệp sĩ tài ba, từ lâu rồi các người luôn yêu cầu ta đưa ra một thử thách để các người chứng tỏ tài năng của mình. Chỉ có như vậy mới làm tan đi sự đa nghi, đố kị của nhà ngươi. Chúng chỉ thích rong chơi suốt ngày và luôn để việc cần làm hôm nay đến "ngày mai" mới làm.
- Nhưng ta sẽ đi gặp Merlin. Ngày mai Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong. Jim ngừng lại hít một hơi dài.
Nott - hiệp sĩ áo đen, một trong hai người còn lại lên tiếng: May mắn chính là sự kết hợp của cơ hội và sự chuẩn bị. - Tại sao ông lại làm như vậy? Tại sao ông lại cho lát nền khu gạch?
Hắn muốn tất cả mọi người đến đây để hắn ta dễ bề hành động. Nghe xong những lời thần Gnome nói, Sid lặng im suy nghĩ. Cây bốn lá không thể mọc được ở nơi nào có đá.
Nó thật đến độ chàng chắc chắn rằng đây là nơi mà Cây Bốn Lá thần kỳ lần đầu tiên mọc lên. Chàng căng người quan sát. Tốt nhất là ngươi hãy nhanh chóng quay về lâu đài hay đi cứu một cô nương nào đó đang trong vòng nguy hiểm đi.
Tốt nhất là ngươi hãy nhanh chóng quay về lâu đài hay đi cứu một cô nương nào đó đang trong vòng nguy hiểm đi. Các hiệp sĩ lần lượt leo lên ngựa ra về.