Nhà văn bỗng cảm thấy buồn. Thế mà rồi cũng ngủ được. Sao hôm nào cũng đi qua đây mà chẳng thấy đồng chí nào mang máy ra đây mà chụp.
Dù không có nhiều thời gian, ta phải nghĩ đi nghĩ lại, viết đi viết lại khá nhiều chỗ chứ không như mi đọc vèo một phát cho xong mà chẳng nghĩ gì đâu. Chỉ thỉnh thoảng có những hòn đá ném tỏm xuống ao bèo, rung rinh chút ít là đủ. Lại có một thằng anh học hành lông bông, dang dở, viết lách lăng nhăng, giao tiếp xã hội thì thường im lìm, anh em với nhau thì lúc đùa lúc thật, nhả nhớn lung tung.
Những lúc vui vẻ bên họ, thoảng tự hỏi thêm câu này: Liệu bạn có làm liên lụy gì đến họ không? Có lẽ không, vì bạn làm việc hoàn toàn độc lập. Mà việc này xảy ra như cơm bữa. Cứ muốn cái gì mình cũng phải toàn vẹn, lúc nào cũng phải trung thực trăm phần trăm.
Ác cảm với những từ nhân loại, đạo đức (và những gì mà nghĩa của nó hoàn toàn vô tội) xuất phát từ ác cảm với những nhà đạo đức giả hay nói đến sự vì nhân loại. Vì nhiều cái oan không giải mà gây hiểu lầm thù hận muôn đời. Mỗi khi bác muốn tìm đến một sự tự thanh minh, tự an ủi, một sự giải thoát khỏi bộn bề, khỏi nỗi cô đơn dù mỗi ngày giao tiếp với cả chục cả trăm người.
Nhưng bác nói: Bật dậy nào. Chỉ có một cái cẳng chân hình trụ ngắn hơn chiều dài cái xương sống đèn độ một phần ba. Bạn xoay bên này thì ông anh nghiêng bên kia, như vô tình mà như giấu giếm.
Chẳng cần gì nữa cả. Bây giờ bác đang trăm mối lo. Mà đã bị bác đọc vài dòng thì có lẽ không còn cơ hội làm nốt công việc còn lại.
có vu khống, luận tội, bào chữa, kết án, kháng án, tống giam, xử lại… Một người theo ngành an ninh đánh mất mong muốn góp phần làm xã hội trong lành hơn. Ba năm! Vậy mà anh không nhớ nổi cái số xe.
Hình như mắt tôi rơm rớm. Tôi vừa rơi nước mắt vừa nghĩ như vậy. Nhưng trên vỉa hè, có tấm biến Xin quí khách vui lòng để xe lên vỉa hè.
Con người cần được ôm ấp, vuốt ve. Càng tuyệt vọng, xu thế ấy càng mãnh liệt. Nhưng bác nói: Bật dậy nào.
Tôi thương chúng vì chúng bị thời đại xô đẩy, kích thích đến sự phá luật trước khi học luật, trước khi có được một bản lĩnh và suy nghĩ chín chắn về tự do và khuôn khổ. Theo thời gian, họ tìm thấy những giá trị của nó dù không phải tất cả. Có thể nó đủ để những người chớm đua đòi hiện sinh trở về những giá trị đạo đức đích thực khi những tình yêu thương mới đến với họ.