Có một người A rập tên là Abusa vốn nghèo khó, không một xu dính túi đã sử dụng thủ đoạn này tìm được nhiều danh nhân làm bạn, kiếm được một gia tài triệu phú. ta chán, khiến cho thính giả "buồn nôn". Bọn họ cả kinh, lại nổ ra một trận lôi đình nữa.
Gặp nhau lần đầu tiên mà cậu Trương đã chẩu miệng nói rằng: "Tôi không thích cô" làm cho cô Định che mặt bỏ đi, về đến nhà òa ra khóc, oán người giới thiệu. Nếu không phải là đánh nhau trên xe hay giữa đường mà là giữa các đồng sự một cơ quan với nhau thì hai bên đang đánh nhau đều nghĩ: "Bản tính lũ người này đều đã bộc lộ ra cả". Có nhà văn gọi đó là "ngôn ngữ luyến ái đụng xe".
Một mặt ông nhận định ở Hồ Nam có nhiều người ưa quấy rối. Người bán hàng không thể chê trách hay tỏ ra sốt ruột với loại khách hàng như thế. Người trách mắng một cách ác ý đa số là để thỏa mãn dục vọng và lòng tự tôn của họ.
Do trong công việc vừa qua gặp chút phiền toái cho nên gần đây tinh thần của chồng xuống dốc. Nguyên Đế cho lời nói của ông chân tình nên rất cảm động bèn tin tưởng ông, không những không cho từ chức mà còn nhiều phen ủng hộ, khen thưởng, khích lệ ông bảo ông cứ cố gắng làm tốt công việc. Lời nói đổi khác mà ý tứ không đổi, trái lại giá trị châm biếm lại gia tăng.
Tề Cảnh Công lo sợ bèn nói với đại phu Lê Di rằng: “Nước Lỗ trọng dụng Khổng Tử, uy hiếp rất lớn đối với nước ta. Đối với giao tế, thủ đoạn đó là một loại sách lược và kỹ xảo để đề cao hình tượng của mình, bành trướng ảnh hưởng của mình. Trương Tùng bèn cười nói rằng: "Sách này trẻ con mới cao 3 xích (khoảng 1m) trong đất Thục đều có thể đọc thuộc lòng
Thứ sử Hàn Bao trong lòng rất lo lắng phái người dò thám khắp nơi. Chúng tôi rất tôn trọng Ngài". Mưu sĩ Trần Bình tháp tùng Lưu Bang lo nghĩ tìm kế giải vây.
Mọi người cười là có lòng trách phê bình nhắc nhở tôi, yêu mến tôi. Điều then chốt là phải hưởng ứng nhu cầu của đối phương một cách lặng lẽ, tức lấy lợi ích đối phương làm trọng đồng thời mở đường cho lợi ích của mình. Ông chủ to tiếng, tôi cũng to tiếng.
Cách làm này của cáo là điển hình về mượn uy danh. Tưởng Giới Thạch rất thích bèn hỏi việc học hành của cô và tỏ ra rất quan tâm. Lưỡng hùng tương tranh là sự đối chọi lý và khí của đôi bên.
Đặng Tiểu Bình nói: “Bà đã nói như thế thì là như thế vậy. Vốn là người có lòng tự trọng rất cao lại đang tuổi khí huyết sung mãn nên Tăng Hiến Tường không nhịn được nữa bèn diễn vái người hung bạo mặt đen, nổi trận lôi đình nói: "Các chú thật qúa đáng. Kết quả vừa đạt mục đích vừa lý thú.
Mở miệng ra là "Ta nay phụng chiếu thảo phạt ngươi", khi thì nói: "Ta thừa mệnh thiên tử phụng chiếu hỏi tội". Khi xem phim truyền hình Võ Tòng, ai cũng rất khoái đoạn Võ Tòng say đánh Tưởng Môn Thần: tay cầm cốc rượu, ngước cổ dốc vào thân mình lảo đảo, chân bước như lướt trên mây, trong khi Tưởng Môn Thần không lưu ý bỗng nhiên bị một đấm vào mũi, chưa kịp hoàn hồn lại bị một đạp. Tưởng Môn Thần bị Võ Nhị bang đánh hạ đài, ác bá cuối cùng chết dưới đao Võ Nhị Lang máu nhập lầu Uyên ương khiến mọi người thống khoái.