mà con người phải sống trong hy vọng chớ. Còn bạn trai không vậy. Nó còn làm cho lương tâm cắn rứt thêm tức là tăng cường bầu khí tẻ lạnh trong tâm hồn.
Nhưng kẻ sắp gạt họ có lời lẽ mánh lới tế nhị, quỷ quyệt hơn. Aùi tình vũ bảo, ít trung tín. Có người hơi khác Thúc Sinh ở chỗ chưa bước vào hôn nhân .
Khi có tâm giao lãng mạn bạn trai khó làm việc, học hành ở xa bạn mình. Bạn trai sống phong phú bằng giác quan lắm. Nó rào rạt tận đáy lòng của họ.
Còn của bạn trai? Cứ chung mà nói, bạn trai lúc bé quá thì vô tư đối với vấn đề luân lý. Họ cứ tiếp tục đá dế. Vì lẽ đó, tình tâm giao của bạn trai có tính chất bồng bột, xao xuyến, mịt mờ.
Lúc thanh xuân xương trán nở nang lẹ cũng như xương càm. Song dù sao thái độ quân tử của họ cũng đáng quý mến. Muốn chào hỏi mà không dám, muốn nói chuyện mà chỉ ngó, muốn đến gần mà chỉ đi xa thôi.
Họ đem tình yếu ấy hiến cho Thượng đế và nhân loại: thế là họ đi tu, tu vì tận hiến, vì muốn hy sinh, giúp ích chớ không vì trốn đời ích kỷ. Chính Augustin và Rousseau đã qua thời kỳ mua bán thứ tình nầy. Nó tồn tại lớn mạnh về sau khi họ làm cha gia đình.
Bạn gái bị mụn nghe khổ vì sợ mất duyên, bạn trai cũng không khỏi lo âu đâu. Chắc bạn thấy nhiều trường hợp đa thê hơn là trường hợp đa phu. Nam thanh khi ấy đã làm chồng, làm cha, bắt đầu chán chê người yêu, nghe gánh gia đình nặng trĩu.
Con người có xác và hồn. Khốn thay cho bạn gái nào trao thân đổi phận với họ. Mà bởi muốn sa đọa nên đánh trống lảng, tiếng lương tâm.
Cũng mừng là gần đây, chính phủ để ý đến sự thanh kiểm, để bảo vệ thuần phong mỹ tục, có những tiếng S. Nếu hỏi những đường nét tương lai của họ ra sau, họ sẽ lúng túng. Có kẻ ít nói lắm, mặt lầm lì nhưng mấy lúc nầy cũng đa ngôn.
Người ta không thấy làm lạ khi không có gọng kèm hôn nhân , họ làm hại dễ dàng bao nhiêu lòng băng tuyết của thiếu nữ, thay đổi bạn tình như thay áo. Họ muốn ai cũng khôn ngoan đúng đắn mà ưa có thái độ con nít. Sự ghen tuông của họ chỉ làm cho bản thân mình, cá nhân chồng và cho cả gia đình, bà con thêm nhục nhã.