Ông đẩy qua một ngã tư và ngả thân ra đằng sau hầu ghếch miếng ván lên vỉa hè, thì vừa lúc ông bắt gặp mắt tôi đang nhìn. Thế rồi giữa khi thất thế đó, lương y của bà là giáo sư Pozzi ở Paris lại biểu bà cưa một chân, vì trong khi vượt Đại Tây dương, gặp một cơn giông, bà té trên boong tàu và bị thương nặng ở chân. Ít khi chúng tôi có tiền lắm - trừ mỗi năm một lần, lúc bán heo.
Mà đúng vậy, tôi đã có một tinh thần mới mẻ, một tinh thần thắng trận. Chỉ có cách đó là diệu nhất. Trong lòng ta có Thiên đường mà cũng có Địa ngục là thế đó.
Hadfield, viết câu này trong cuốn Tâm lý của uy quyền: "Cảm tưởng mệt nhọc của ta phần lớn do tinh thần mà có. Đã chích Péniciline, nhưng nhiệt độ của cháu lên xuống không chừng. Ông theo lớp giảng của tôi.
Evens được hưởng cái thú thành công như vậy, nếu ông không biết đường diệt ưu tư, nếu ông đã không học được cách chia đời sống ra từng ngày một, ngày nầy cách biệt hẳn với ngày khác. Nếu ta biết áp dụng hai câu phương ngôn đó - hơn là ngồi mà cười khẩy - thì ta không còn cần tới cuốn này một chút nào. Ngày hôm nay tôi sung sướng.
Giai đoạn thứ nhì: Sau khi đã nghĩ tới những kết quả tai hại nhất có thể xả ra được đó, tôi nhất quyết đành lòng nhận nó, nếu cần Rồi lại mấy năm trước, miền Californie của chúng tôi phát sinh bệnh dịch trẻ con tê liệt. Nếu tôn giáo mà vô lý thì đời sẽ vô nghĩa, sẽ chỉ là một trò hề bi thảm thôi.
Ví dụ nếu tôi có vấn đề phải giải quyết trước ba giờ chiều thứ ba sau, thì tôi nhất định không quyết định gì hết trước thứ ba. Tập quán 4: Học tổ chức, trao bớt quyền hành cho người dưới để có thì giờ chỉ huy, kiểm soát Đô đốc tiếp: "Một chiếc tàu bị đắm, tôi không thể trục nó lên được.
Không, câu kinh đó chỉ cầu xin được cơm ăn cho đủ từng ngày mà thôi. Những nhà nghiên cứu ít khi bị bệnh thần kinh suy nhược. Người ta dạy việc tôi trong có hai ngày, mà những điều chỉ bảo đó lại càng làm cho tôi sợ hơn nữa.
Ông tuyên bố: "Suốt đời tôi, tôi có làm việc đâu. "Sau cùng tôi tìm đến một bác sĩ quen biết cũ. Hăng hái làm việc thì sẽ không thấy lo lắng và mệt nhọc nữa
Lee, Stonewall Jackson và cả chục quân nhân có danh tiếng khác cũng vậy, cũng vậy hết. Hai đứa nhỏ ấy làm cho tôi vui nhiều hơn là tôi đã làm vui chúng. Mới ra với số vốn là 55 mỹ kim mượn của bạn, ông phát đạt ngay và mỗi năm kiếm được 20.
Vậy ư? Vậy thì, trời ơi! hai đứa nhỏ còn khổ hơn tôi nhiều. Cô nói: "Bây giờ thì tôi chỉ nhún vai rồi bỏ qua". Lời đó bây giờ cũng vẫn đúng như 18 thế kỷ trước, khi Marc Aurele viết, lần đầu tiên trong cuốn Trầm tư của ngài: "Tinh thần ta ra sao thì đời ta như vậy".