Vào một buổi tối rảnh rỗi, tôi cười ha hả khi thấy bộ đồng phục công sở mới của tôi bộ quần áo ngủ của tôi. Đầu anh nghiêng về một bên, trán có những nếp nhăn, và anh ta đang nhìn tôi chăm chú bằng cặp mắt hơi nheo lại. Nếu bạn đang nói về phim hoạt hình chẳng hạn, bạn đừng nên hỏi, Các cháu có thích những phim hoạt hình giống như người thật không? Bạn sẽ thấy chúng lúng túng.
Chỉ sau khi bạn phát hiện rằng không thể thu xếp thời gian, hãy lấy làm tiếc, rằng bạn không thể đến được. Có lần tôi bị nhầm giờ và đưa bọn trẻ nhà tôi đến một bữa tiệc gia đình sớm hơn dự định. Những người lái xe đơn giản chỉ biểu lộ sự ngây ngô.
Chúng cố gắng để phối hợp hài hòa cả bốn yếu tố trên. Bạn muốn họ biết rằng bạn là một người phụ nữ đầy sáng kiến và khỏe mạnh đứng đầu đội vật nữ. Bí quyết chứng tỏ bạn là người đặc biệt khi bạn không có trong văn phòng
Bà Peasgood nói, Đừng bắt đầu câu của bạn với đại từ số nhiều ngôi thứ ba. Tôi muốn ôm chặt cô ấy mà cảm ơn. Nếu vị khách Không mong muốn hỏi thêm một điều gì đó, vẻ khó chịu không được bộc lộ sẽ treo lơ lửng trước trán bạn.
Khi anh ấy đến chỗ tôi, tôi chết lặng người đi. Vị giáo sư chỉ để lộ đầu và phần phía trên của họ. Tuy nhiên, nếu bạn kết hợp hành động tự tin này với những cử chỉ nhiệt tình, mọi người sẽ đánh giá bạn người có cái nhìn như vậy là người trông đầy quyền lực.
Hãy nói bạn biết từ đẹp trong tiếng Ý là bella. Phòng hành chính hiện tại không quan tâm liệu các gia đình có thanh toán hóa đơn viện phí hay không. Mọi người đã có mặt đông đủ, nhưng rõ ràng là Sandra, một nhân viên xử lý khiếu nại xuất sắc, vừa mới được tuyển dụng lại không đến.
Họ cảm thấy hối hận, chứ không oán giận để mất tình bạn của họ dành cho Walter. Hoặc có chiếc ghế đi văng nào mà bạn có thể để cánh tay lên đó không? Hãy cố gắng tìm bất kỳ nơi nào mà những người khác đương nhiên phải kính trọng bạn khi bạn ngồi. Nói về Emily, đây là một lĩnh vực đầy kiểu cách, nhưng không quăng nó đi được.
Tại sao nên để những việc trên xảy ra ngẫu nhiên? Hãy tạo ra một quy tắc hội thoại. Hãy đứng ở một bên của phòng họp và để ý những người khác khi họ bước vào. Hãy tưởng tượng tôi đã vui sướng thế nào khi đến cơ quan vào sáng thứ Hai và thấy thư của anh.
Rồi ÔI CHAO! Bạn phát hiện một thảm họa mới phát sinh một kẻ hay nói những chuyện vớ vẩn mà bạn cảm thấy nhàm chán xuất hiện. Đó là lần cuối cùng mình đưa đứa bé hỗn xược đó đi bất cứ đâu. Nếu vài tuần sau nữa, máy tính của Devin bị hỏng, bạn có nghĩ là Gunter sẽ đến ngay để giúp anh ta không?
Tôi đã làm cho Nina nhận thấy là tôi cũng vui mừng giống như cô ấy về chuyến đi. Tôi tin rằng cô ấy đúng. Trí tuệ xúc cảm[2] là khái niệm được Daniel Goleman đề cập đến trong cuốn sách nổi tiếng cùng tên của ông.