Tôi rất tin cậy anh ta, và thường giao cho anh ta những việc quan trọng. Tất cả mọi người im lặng, không ai trả lời được câu hỏi của Arkad. Nhưng chưa bao giờ thần thánh cho tôi thỏa nguyện cả.
Đêm nay, tôi kể cho các anh nghe về sự khôn ngoan của ông Arkad mà chính Nomasir, con trai của ông ấy, kể cho tôi nghe khi tôi còn là một cậu bé ở Nineveh. Một ngày nào đó, cháu sẽ mua một con lừa để cưỡi. Những người đã có một ít vàng thường muốn thử vận may của mình bằng cách thực hiện những vụ đầu tư có thể đem lại lợi nhuận lớn, nhưng lại không chú ý đến nguyên tắc an toàn khi đầu tư.
Điểm này cũng được tất cả mọi người hoàn toàn đồng ý. Nó có vẻ rất có lý! Vì vậy, tôi quyết định làm thử. Nhưng tại sao cuối cùng túi tiền của mọi người vẫn xẹp lép như nhau? Vậy các bạn có bao giờ thắc mắc về vấn đề chúng ta thường gọi là “những chi tiêu cần thiết trong cuộc sống hàng ngày" không?
Nhưng tại sao mỗi lần đối diện với dịp may, chúng ta thường do dự và thối lui, chứ không nghĩ rằng đây là dịp tốt cần phải nắm lấy. Làm như vậy, ý tôi muốn nói rằng nếu quả thật anh Araman có năng lực kinh doanh, thì anh ấy vẫn có một số vốn để thực hiện. Tôi mất việc, mất nhà và trong túi không còn một xu nào cả.
Cha mẹ anh ta rất giàu có và giống như con, anh ta đến Nineveh để tìm cơ hội lập nghiệp. Người đàn ông vừa nói xong liền ngồi xuống, bỗng có một người khác lên tiếng: Hôm ấy cũng như mọi ngày, mặt trời lên cao, đỏ rực như một trái cầu lửa khổng lồ thiêu cháy vạn vật.
Cậu hãy yên tâm lấy hai con lạc đà này và trốn khỏi đây mau. Còn đối với những trò đỏ đen, cá cược kia, thật ra người chơi bao giờ cũng thua và chủ sòng bài bao giờ cũng thắng. Khi có nhà rồi, một mặt nào đó bạn có thể giảm được một số khoản chi tiêu lặt vặt khác, khiến số tiền bạn làm ra được dư dả hơn và có thể đáp ứng các yêu cầu khác, góp phần nâng cao mức sống.
Đêm đó, ông thức rất khuya để làm một cái khay bánh đi bán dạo. Anh có thể hoàn toàn yên tâm về lời hứa của tôi! Họ cũng là những người mến mộ tài năng và sự thành công của ông cháu.
Người đàn ông vừa nói xong liền ngồi xuống, bỗng có một người khác lên tiếng: Arkad lại hỏi người đàn ông có thân hình khá mập mạp ngồi hàng thứ tư: Tôi sẽ để lại đây người nô lệ thông minh và hiểu biết nhất của tôi.
Các bạn cũng biết là Babylon có một phong tục là con trai của các gia đình giàu có thường sống với cha mẹ để được kế thừa tài sản, nhưng ông Arkad không tán thành tập quán này. Những giọt mồ hôi tươm ra trên trán rồi thản nhiên nhỏ giọt xuống, tan biến vào khoảng ngực để trần của anh. - Đúng, tôi vốn biết điều đó là sự thật.
Tại sao mày cứ ngồi tách biệt một mình vậy? Đúng như ông Algamish dự đoán. Khi có nhà rồi, một mặt nào đó bạn có thể giảm được một số khoản chi tiêu lặt vặt khác, khiến số tiền bạn làm ra được dư dả hơn và có thể đáp ứng các yêu cầu khác, góp phần nâng cao mức sống.