Đó là yêu cầu phải có can đảm thay đổi để phù hợp với tinh thần thời đại. Và hiện sinh là một thứ mà những kẻ cầm quyền rất khoái. Để cháu tự sống và tất cả sẽ đều thoải mái.
Ta chẳng cảm thấy quái gì cả. Nó trông như một tác phẩm điêu khắc gỗ được sơn màu rất khéo. Ngoài cái giá cắm bút thì có một số thứ khác.
Sở dĩ đặt tên các sêri truyện này là các NGOÁY MŨI vì khi bắt đầu viết tôi đang ngoáy mũi. Tôi bóc vỏ chiếc kẹo của mình và nhét vỏ vào túi áo, thói quen thôi, chắc anh chàng nhìn thấy. Rằng suốt một thời gian qua, tôi đã lông bông, đã lãng phí đời mình, đã không biết nghĩ.
Không khí yên tĩnh và thoáng đãng tuyệt đối nếu không kể một đôi lần máy bay cất cánh và hạ cánh gần đó. Câu chuyện bạn đang kể là một câu chuyện khá kỳ lạ. Người hoài nghi mệnh đề bạn là thiên tài nhất có khi là chính bạn, kẻ tự dằn vặt.
Viết tí tẹo lại lên xe trôi đi. Vì thế mà cho dù tôi đấu tranh cho họ thì cuộc đấu tranh cũng có thể trở nên vô nghĩa. Thậm chí, dựa trên một số phân tích lúc mơ, bạn còn biết là mình đang mơ.
Sự vô lo của họ giết dần những thiên tài. - Thì ông hãy quên tôi và cuộc gặp gỡ này đi. Định dừng viết thì lại có chuyện.
Tôi làm trong năm phút. Tôi đang viết với tư cách một thiên tài. Hắn cũng thông minh đấy chứ.
Nếu không có một sự đổi mới quan niệm cũng như mức sống lớn lao trong xã hội. Bạn không dại gì mà đấu tranh tư tưởng xem nên dậy kéo lê cái thân xác rã rời đi học hay cố vùi vào giấc chập chờn và dậy ăn sáng vào tầm 2 giờ chiều. Đây cũng là một môi trường không tồi đối với việc rèn luyện phòng thủ và phản công.
Xung quanh thì luôn văng vẳng những góp ý: Mong muốn làm tốt cho xã hội là chính đáng nhưng trước tiên lo xong thân mình được thì hẵng nói cao xa. Bạn thích bác trai và sự hoà hợp của hai người ở những thời điểm như thế. - Rất tiếc là không thể, thưa ông.
Hồi lễ mừng thọ ông bà nội, bạn được giao nhiệm vụ thay mặt các cháu phát biểu, bạn có hứa sẽ học tốt và nên người, không ăn bám nữa sau vài năm. Vì nó lại muốn chữa cho chính bác sỹ. Trông anh cũng sáng sủa đấy chứ!