Tôi tình cờ gặp Gordon tại một vài bữa tiệc và hy vọng anh sẽ mời tôi đi chơi. Liếc nhìn, tôi thấy ông vẫn đang cầm tấm danh thiếp của tôi bằng cả hai tay. Bạn sẽ cảm thấy thoải mái trong suốt bữa tiệc.
Cô ấy bắt đầu cười khúc khích và nói líu nhíu, tôi thực sự sống đúng với, híc, tên của câu lạc bộ! Rồi cô ấy tiếp tục kể với chúng tôi về nhiều vấn đề tình cảm mà cô ấy đang có với một nhân vật danh tiếng trong vùng. Một người là Giám đốc Điều hành. Khi tôi gửi bản thảo cuốn sách này cho người biên tập, cô ấy đã gửi thư lại cho tôi Tôi thích cuốn sách đó! Thật đáng tiếc, hóa ra cô ấy chỉ đọc phần mục lục.
Ôi, không được rồi! Hôm đó tôi phải đi (điền vào chỗ trống). Khi chúng tôi về, người tổ chức đứng ở bậc cửa vẫy chào tạm biệt chúng tôi. Trong lúc đó, bạn đứng trơ trọi một mình.
Sau phần giới thiệu rất ngắn gọn, tôi nhận thấy một trong những người phụ nữ ở đó. Bằng cách đó, bạn sẽ không bao giờ bị mắc sai lầm! Tôi đưa cho anh ta điện thoại di động của tôi và bảo anh cứ gọi thỏa thích.
Dưới đây là phán đoán cảm xúc của một bà mẹ giấu tên đã cứu tôi khỏi một sự khốn cùng khác sự nhục nhã! Trong khi trò chuyện với người ngồi bên cạnh, tôi phát hiện cô ấy cũng sống ở Thành phố New York. Khi bạn sử dụng cụm từ này (và những cụm từ khác tương tự như trong giờ nghỉ của tôi), người nghe sẽ tưởng tượng là một ai đó trên bạn lập ra kế hoạch cho bạn.
Sau khi thuyết trình được khoảng mười lăm phút, ông tuyên bố, Đây là một câu chuyện có thật. Đã năm năm trôi qua kể từ ngày đó cho đến bây giờ, tôi không còn gặp Cheryl nữa. Không chỉ chủng tộc, màu da và tín ngưỡng mang tính chất đa dạng, ngôn ngữ cũng vậy thậm chí tính đa dạng đó thể hiện trong cùng một ngôn ngữ.
Họ sẽ không thể hiện suy nghĩ của họ một cách ầm ĩ. Ôi trời! Cô bé đó hóa ra là con trai! Tôi phát hiện ra, bẽ mặt ngồi thụp xuống ghế. Nhưng đừng là người nghe.
Câu đầu tiên của Sandra khi bước vào phỏng vấn là, Thưa ngài Cohn và bà Engels, tôi hy vọng vì lợi ích của ông bà, tôi sẽ là người phỏng vấn cuối cùng. Hãy nói ngôn ngữ của họ. Có lẽ bạn đã nghe câu chuyện về chú chó của Ivan Petrovich Pavlov tiết dịch vị khi nghe thấy tiếng chuông.
Tôi biết cô ấy rất thích được thăng chức, và tôi đã làm cho cô ấy vui. Điều khó hiểu: Tại sao kỹ năng này giống như sự vuốt ve kích thích trước khi giao hợp? Vì vậy hãy tưởng tượng sự vui mừng của tôi khi tôi về nhà lúc sáu giờ ngày thứ Sáu và nghe thấy giọng của Arnold trong chiếc máy trả lời của tôi: Tôi có tin tốt lành cho cô đây, Leil.
Ít nhất là đối với Ethan. Thậm chí trước khi tôi cầm thực đơn, tay anh ta lại cầm chặt chiếc điện thoại di động. Tiếng cười nhiều khi đánh giá được những người thấp hơn bạn về địa vị xã hội và công việc.