́n tượng đầu tiên của Valentine về Jobs là khá luộm thuộm. Trước đó Jobs chưa từng trông thấy sản phẩm chung cuộc, và khi ông nhìn vào mẫu máy tính trên sân khấu, ông trông thấy một nút bấm ở phía trước, bên dưới mẫu trưng bày. Sau này nhớ lại cô đã rất đau khổ như thế nào khi yêu một người quá ích kỉ.
Khi một nhân viên từ nhóm thiết bị tới văn phòng của Jobs để gói ghém đồ đạc, anh này đã nhìn thấy một khung ảnh ở trên sàn. Bánh cưới được đặt theo hình dáng của Half Dome, khối đá granit cuối cùng của thung lũng Yosemite, nhưng vì yêu cầu ngặt nghèo của chủ nhân về chiếc bánh chay - không có trứng, sữa hoặc bất cứ sản phẩm chế biến nào - nên có một vài người khách không thể nuốt nổi. Đó là một trong những giấy phút thú vị nhất của một đứa trẻ.
Perot ngay ngay ngày hôm sau đã gọi điện cho Jobs như cách Sculley vẫn thường làm một cách kỳ lạ: “Nếu anh cần một người đầu tư thì gọi lại cho tôi”. Jef Raskin là kiểu người có thể làm mê hoặc cũng như khiến Jobs cảm thấy khó chịu. Sau tràng pháo tay, ông sử dụng cuốn sách trích dẫn để tăng tính thuyết phục cho “triết lý bóp méo sự thật” của ông.
Ông bị kết án hai năm tù tại nhà tù liên bang Virginia và được phóng thích vào năm 1972. Nếu làm như vậy, Katzenberg nói ông ta cũng sẽ trì hoãn Antz. Bìa tạp chí lần này là một bức tranh vẽ của Jobs, và một lần nữa ông lại xuất hiện với đôi mắt cùng ánh nhìn như thôi miên của mình.
Nhưng đó chưa phải là khủng hoảng. Sculley vốn tự ca ngợi mình là một nhà văn nên ông ta gợi ý vài thay đổi trong bài viết của Jobs. Không mấy ngạc nhiên, Jobs ghét nó.
Bạn đi qua một đồng nghiệp, hỏi người ấy dạo này thế nào, bạn hào hứng “ôi thế à” và rất nhanh sau đó, các bạn nung nấu được cả đống ý tưởng. “Jobs nghĩ rằng ông chính là một nghệ sỹ, và ông đã khuyến khích mọi người trong nhóm thiết kế cũng nghĩ theo cách đó,” Hertzfeld nói. Cuối cùng, hạt San Mateo yêu cầu Jobs phải thừa nhận quan hệ cha con và chịu trách nhiệm tài chính.
Khi có một cái gì đó muốn khoe, ví dụ như một chiếc máy tính của NeXT hay một bộ phim của Pixar, ông đều chia sẻ với tôi những điều tuyệt vời đó. 400 khách mỗi tuần. ” Nhưng Jobs lạnh lùng đáp lại: “Đồng ý thôi.
Mục tiêu của Jobs là đề cao cảnh giác “cơn bùng nổ những kẻ đần” dẫn tới hệ quả là một công ty bị đệm bởi những người có năng lực thứ cấp: Với đa phần các thứ trên cuộc đời này, mức chênh lệch giữa tốt nhất và trung bình chỉ là 30% hay khoảng vậy. Vì thế, ông đã lấy ra một tờ giấy nháp và một chiếc bút Sharpie rồi bảo tất cả bọn họ ký tên lên đó. Chúng tôi tìm kiếm những máy phát điện, bộ chế hòa khí và đủ các loại linh kiện cần thiết.
Điều đó có nghĩa là bàn tay con người có thể tác động trực tiếp vào băng máy tính và tích hợp nó vào bộ nhớ của NeXT. Các ý tưởng của ông ấy xuất hiện nhờ đọc những cuốn sách trong thư viện và Các qui tắc Kiến trúc. “Họ coi Apple như một niềm sùng kính.
ông là một trong số ít những người trên đời này cũng thành công và hiểu biết ngang ngửa Jobs xét về khía cạnh những mong muốn về thiết kế, hình ảnh và người tiêu dùng. Ông đặc biệt thích nghe những sự tương phản giữa hai phiên bản của Goldberg Variations mà Glenn Gould đã thu âm. Cậu cần phải giống một chú bướm với khả năng thay đổi hình dáng của mình.