Nhưng cũng thông cảm với ông ta. Bạn không muốn cãi lại. Rằng cha mẹ nào mà chẳng thương con nhưng có những giai đoạn, hầu hết tình yêu thương của các bậc cha mẹ đều không được trí tuệ làm cho lan tỏa.
Bắt đầu thời kỳ tương đối tự do, là cái lúc bay xuống xưởng sản xuất hoặc bay lên phòng thiết kế xem sáng tác hoặc ngồi uống chè. Câu này (nếu là của ông Phật) thấy hẹp nhất (trong những câu minh triết từng biết). Thái độ đó làm cho cảm quan phong phú thêm và đời sống gay gắt quá mức dịu đi.
Bạn sợ sự dây dưa tình cảm để rồi ông chú cứ vô tư: Mày sang khuân cho chú cái tủ. Im lặng ra về giữa dòng người hả hê. Lúc đó, bạn sẽ không hứa hoặc phải thất hứa.
Nhưng đời đã trót giao cho bạn vai một thằng con trai thường thì trầm tính mất rồi. Tôi sẽ kể nhưng đã 9h kém 10, sắp đến giờ học 3 tiết sau. Và như thế, dễ chả hay gì nữa.
Cái từ nhân loại nghe đẹp phết. Vả lại, mười rưỡi là phải lên giường nằm rồi. Dù không phân biệt rành mạch được tiếng nào là của chim trên cây ngoài trời và chim trong lồng.
Thi thoảng tham gia mấy câu kiểu mấy nhà chiến lược. Biết đâu, mất một cái xe, có thêm một người anh em, một người đồng chí. Thoát khỏi trước khi họ chết.
Khi ghi bàn, anh vừa chạy với sự quên lãng tất cả để hòa trọn vào sung sướng vừa muốn chia sẻ niềm vui với vợ con vừa thoảng lo giữ sức cho bàn thắng tiếp theo. 000 đồng, bớt 1000 còn 34. Và ông vội ngoảnh đi.
Những con người như vậy thúc đẩy cuộc sống đi lên một cách chân thực. Hôm thì thằng em hoặc ông cậu nhấc máy. - Mi phải biết tìm hứng thú trong trường lớp chứ.
Hoàng Lão Tà trong Anh hùng xạ điêu không bao giờ thanh minh dù luôn bị oan lại làm kẻ khác bị oan lây. Nếu họ cho rằng cái cách mà bạn sống và tư duy là sai thì bạn sẽ còn sai nhiều lắm. Bác lại thúc: Tác phong nhanh nhẹn nào.
Vì thế mà lại phải tập ở lại dần làm nhà đạo đức để điều độ. Tắm vù cái rồi đèo thằng em vào bác. Chỉ có một cách giải quyết thôi, vứt bớt những gánh nặng vô hình đi.