Xong rồi điên hoặc chết là xứng danh một con người hiếu nghĩa ư? Các em nhỏ nếu lỡ đọc thì không nên tự hào vì mình biết ngoáy mũi như tôi. Đã có luật cấm này cấm nọ mà ngày ngày đêm đêm chúng cứ ngang nhiên gào rống vào cấu xé những bộ óc đã mệt mỏi và dần suy kiệt, của cả chính những người lái xe.
Dù lúc này mắt không có nước. Tự nhiên trong não mình văng vẳng điệu nhạc: Người nghệ sỹ lang thang hoài trên phố-Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường Ác cảm với những từ nhân loại, đạo đức (và những gì mà nghĩa của nó hoàn toàn vô tội) xuất phát từ ác cảm với những nhà đạo đức giả hay nói đến sự vì nhân loại.
Với người nghèo thì nó đánh vào thực phẩm. Mà việc này xảy ra như cơm bữa. Bạn nằm xuống, trùm chăn lên đầu.
Rỗng bên ngoài và rỗng cả bên trong. Là một cầu thủ tự do những chẳng đóng góp được gì cho đội bóng vì kỹ thuật quá non và các cầu thủ khác chưa hiểu lối chơi của mình. Nói chung thì tôi đóng vai trò một cầu thủ tự do.
Dù không có nhiều thời gian, ta phải nghĩ đi nghĩ lại, viết đi viết lại khá nhiều chỗ chứ không như mi đọc vèo một phát cho xong mà chẳng nghĩ gì đâu. Để tôi đọc một đoạn vừa ứng tác, đồng chí phê bình cho nhé: Hiện sinh hết thì còn gì là người.
Ô, cái cảnh này bạn đã gặp ở một giấc mơ đã cũ. Phải tập trung vào học. Chúng tôi ngồi yên với sự thoải mái chứ không gắng gượng hay kìm nén.
Và sẽ không ngừng bị đào thải nữa. Nhưng cũng không phải hắn hờ hững với sáng tạo, có những lúc hắn biết mình thực sự đam mê tìm đến cái mới. Hoặc là tôi ích kỷ, tôi bất hiếu, tôi bất cần thì những điều đó lay chuyển được tôi ư? Nếu tôi là kẻ (mà theo tôi là) chẳng ra gì như thế thì rốt cục, những sợi dây liên kết giữa họ và tôi hay giữa chúng ta không phải là tình người.
Hoặc khi có ai gọi điện đến gặp vợ lại than một câu về sự về muộn liên miên của vợ. Mẹ cười: Con tinh khôn lắm. Ông đang nằm trên một cặp đùi trắng muốt! Ông muốn vùng dậy.
Nhưng không được đâu, khi mẹ vẫn thuộc về phe họ. Chú công an hay cảnh sát gì đó bảo: Đó là chuyện của cậu. Nếu lỡ bị lịch sử nhớ mặt thì cũng đành chịu.
Sự lười biếng, dục vọng bừa bãi, sự e ngại trước cái mới? Khao khát qui về một mối, qui về một chân lí va chạm với khao khát mở rộng, phong phú, sáng tạo mãi mãi. Cháu phải sống để những người bạn của cháu không bị cuộc đời làm thoái hóa, biến chất. Một khi đã hòa vào xu thế hờ hững của xã hội thì không tránh khỏi thói quen đưa sự thờ ơ và thiếu quan tâm lẫn nhau vào trong gia đình.