Họ còn gặp nhau vài lần nữa trong các bữa ăn tối tại những nhà hàng sang trọng của New York. Đó là chuyện một nhân viên làm thất thoát 600. Chúng tôi cũng biết bạn muốn nói đến Lou Gerstner, nhà điều hành tài năng đã cứu IBM thoát khỏi cú sụp đổ vào cuối thế kỷ XX.
Và họ nói chuyện với nhau. Thời gian này, trong văn phòng của mình, Watson thỉnh thoảng vẫn nhận được những báo cáo về những loại máy tính khổng lồ vận hành bằng điện tử và có khả năng tự động. Liên lạc bị cắt đứt.
Tại sao Gerstner lại chi mạnh tay như vậy? Hãy Như Business Week đã viết: IBM đã được sinh ra trong bóng tối bóng tối thất bại trong vụ án Watson ở NCR năm ông 39 tuổi đã trở thành người thầy vĩ đại nhưng khắc nghiệt cho ông. Ông cũng làm ủy viên ban quản trị của Đại học Columbia và trường Cao đẳng Lafayette trong nhiều năm.
Tóm lại, điều quan trọng nhất là ông ta phải đem lại cho IBM năng lực đổi mới mà nó vốn có từ đầu thế kỷ XX. Vậy thì các kỹ sư sẽ cải tiến điều đó để phục vụ khách hàng tốt hơn. Vị CEO tương lai này phải đủ tài để đưa IBM thoát khỏi đáy sâu thua lỗ.
Sức bán giảm đến 50% là con số kỷ lục trong lịch sử của nó. Không chỉ báo chí nước Mỹ vào cuộc mà báo chí quốc tế cũng tiến về vùng thảm họa. Và Watson thích thú trao giải cho những người chiến thắng.
Năm 1943, cỗ máy khổng lồ to bằng căn phòng hoàn thành với tên gọi là Mark I. Ông đã mất 10 năm để chuẩn bị cho tôi kế thừa từ ông, và tôi là một thanh niên trẻ nóng vội, háo thắng với mọi thứ, tự phụ và vội vã. Watson đã dùng mẹo của nhà truyền thông thị giác để chỉ ra điểm chung nhất của mọi người và ông gọi đó là định đề con người.
1874 và là con út của ông bà Thomas và Jane Fulton White Watson. Đó luôn luôn là một đại lễ. Đó là chuyện của năm 1937, năm Tom gia nhập IBM trong vai bán hàng.
Watson nói: Đây là thời điểm rất buồn đối với tôi, bởi vì tôi phải rời xa một công việc mà tôi thấy mình có giá trị nhất hơn bất cứ thứ gì ngoài gia đình của tôi. Cái thuở Tom còn đỏ hỏn và Watson phải cay đắng xa con lê chân đến New York này, ông đã nhìn thấy tòa nhà Morgan cao ngất ngưởng trước khi đẩy cánh cửa vào tòa nhà mà ông chủ CTR ở Watson bắt đầu xuất hiện khắp mọi nơi.
Cũng có khi chúng được gọi là trách nhiệm xã hội của doanh nghiệp. Bầu không khí cởi mở và hòa đồng được thiết lập. Vấn đề khó khăn là chúng ta hay vin vào đủ mọi phương tiện để khỏi phải suy nghĩ vì suy nghĩ là công việc nặng nhọc.
Watson vui mừng vì thăng quan tiến chức và trở ngược về quê nhà thăm cha đang ốm nặng. Môn thể thao ông yêu thích là cưỡi ngựa trò chơi mà ông đã quá thuần thục từ thời tuổi thơ, chăn cả đàn ngựa kiếm tiền đi học. Ông nhanh chóng và nhẹ nhàng chuyển giá trị thời gian sang giá trị của con người.