Ta sẽ bảo ông ta tự mình nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ lên. Từng luồng gió lạnh luồn qua những gốc cây to như muốn báo hiệu đêm nay là một đêm không bình yên đối với hai hiệp sĩ. Vào ngày này mỗi năm ta đền phân phát những hạt giống của Cây Bốn Lá thần kỳ khắp khu rừng Mê Hoặc và cả trong vương quốc của các hiệp sĩ nữa.
Ngươi phải cẩn thận đấy. Khi đã lên tới đỉnh, chàng ngồi xuống lướt tầm mắt về phía đường chân trời xa xăm, hi vọng tìm thấy một nguồn cảm hứng đấy. Độc giả khắp mọi nơi đã chú tâm thưởng thức, chuyền tay cho bè bạn và mỗi người đều mua nhiều bản để tặng cho gia đình, người thân, đồng nghiệp như những món quà đặc biệt của sự may mắn.
Chàng vừa rửa kiếm vừa vui mừng nhìn dòng suối nhỏ đang chảy về. - Tôi đoán cậu nghĩ rằng đây chỉ là một câu chuyện vớ vẩn. Chàng tiếp tục công việc tạo dòng nước cho đến tận chiều tối.
trong tất cả mọi thứ trên đời. Nó thật đến độ chàng chắc chắn rằng đây là nơi mà Cây Bốn Lá thần kỳ lần đầu tiên mọc lên. Ta phải tìm ra ai đó khẳng định với ta rằng cái cây bốn lá may mắn đó sẽ mọc trong khu rừng này - Nott lầm bầm tự nhủ.
Chàng quỳ xuống tỏ lòng biết ơn, những giọt nước mắt sung sướng và hạnh phúc không kìm được đã trào ra. Sáng sớm hôm sau khi vừa tỉnh giấc, Nott - hiệp sĩ khoác áo choàng đen - đã sẵn sàng bắt đầu cuộc tìm kiếm của mình. Hễ có dịp là tôi lại hỏi bất cứ người nào đang dùng giỏ xách da về những điểm mà họ thích cũng như không thích khi dùng nó.
Ông vẫn tìn rằng mình còn có thể tạo nên may mắn cho chính mình. Chàng cảm thấy sung sướng và tự hào về mình. Thế nhưng chẳng ai có thể đưa ra cho chàng một câu trả lời thỏa đáng.
"Cây Bốn Lá thần kỳ dĩ nhiên mọc lên từ lòng đất. Tôi vẫn nhớ cậu, dù ngần ấy thời gian đã qua. May mắn phải do mình tạo ra.
Giờ thì tôi phải kiếm cái gì ăn đây. Ngươi, Bà chúa hồ, ngươi phân bố nước khắp khu rừng Mê Hoặc, ngươi, người tưới nước cho tất cả các ngóc ngách của khu rừng này, hãy nói cho ta biết: Cây bốn lá sẽ mọc ở đâu trong mấy ngày tới? Sequoia là cây mọc đầu tiên ở khu rừng này, vì thế nên bà đứng sừng sững ngay giữa rừng.
Trong mấy năm qua không một ngày nào mà tôi lại không cố tìm ra cậu trong những gương mặt mà tôi nhìn thấy. Ta đến đây để thương lượng với mi một việc. - Nó cần rất nhiều nước, chính xác là nó cần nguồn nước trực tiếp từ một dòng chảy nào đó.
Thế nên ban ngày ta đâu có được ngủ, còn ban đêm thì tiếng ca của chúng cứ đánh thức ta mãi. - Tại sao nó lại là sự may mắn thật sự? Chúng khác nhau ở chỗ nào? - Nếu bà cho phép, tôi sẽ đào một đường rãnh bắt nguồn từ hồ.