Rõ ràng, Zach đang tán dương một điều gì đó mà bạn anh ta vừa nói. Đó là những gì được viết trong thư. Không có một từ Tôi nào trong thư cả.
Giống như gã cao bồi miền Tây hoang dã chĩa khẩu súng vào quán rượu, Marty rút ngay điện thoại di động và ném mạnh xuống bàn cạnh chiếc thìa dùng món tráng miệng. Anh ta đã hứa là sẽ gọi cho một người bạn trước lúc 4 giờ. Tôi nghĩ bạn sẽ được thưởng thức tài nấu nướng của Sasha.
Nhìn họ trạc tuổi nhau, cân nặng ngang nhau, nước da giống nhau, và, nếu xét về mặt hình thức thì họ trông thông minh như nhau. Nhưng hãy theo dõi họ khi họ nghĩ không bị theo dõi, khi họ không bị canh gác. Khi anh cứ giọng đều đều về cơ hội mới của mình, tôi cố gắng nghe anh nói những suy nghĩ về bản thân tôi:
Bằng cách đó, bạn sẽ không bao giờ bị mắc sai lầm! Có lẽ điều này xuất phát từ việc xem quá nhiều phim cao bồi. Sếp có nghĩ là có thể cho anh ấy vào trước bữa trưa được không?
Ngoại trừ việc thay đổi tên giữa những người khác nhau, đây là một tin nhắn mà tôi nhận được gần đây. Tôi sửng sốt trước những câu hỏi tinh tế của cô bởi vì cô ấy biết được ba sự việc: Tôi bay chuyến bay sớm; tôi phải chuyển tiếp máy bay ở Chicago phủ đầy tuyết; và chuyến bay bị chậm một giờ. Não bên phải và não bên trái của bạn đã có một cuộc họp để quyết định về cách xử lý việc đó.
Mỗi đại biểu tham dự cứ thế ngồi cạnh nhau cho đến khi các ghế ngồi đã kín hết. Tôi không ủng hộ vấn đề ôm hôn gây chia rẽ, nhưng cũng đưa ra một vài gợi ý về sự ôm hôn. Shakespeare dã nói với chúng ta, Toàn thế giới ai cũng yêu mến những kẻ si tình, nhưng Shakespeare còn quên thêm vào, Cả thế giới ai cũng muốn là những kẻ si tình.
Chính lúc này, những người thích được ôm hôn đang công kích những người bị ghét ôm hôn, trong khi người ghét bị ôm hôn lại đang làm tổn thương những người thèm khát được ôm hôn do không ôm hôn họ. Phút cô ta bước ra khỏi cửa, anh ta cuộn sơ yếu lý lịch của cô ấy thành một bó và ném phịch vào sọt rác. Hai là, bạn muốn thư giãn trong suốt thời gian và không bị canh gác liên tục đến nỗi mà những cảm xúc thật sự của bạn bị tuột mất.
Một người phụ nữ khác nói thêm, Chán thật. Tôi đi tập tễnh ngang qua phòng họp và phục kích ông ấy gần quầy giải khát. Vì bạn tốt là những người duy nhất nói những câu chuyện tầm phào với nhau.
Vì nếu sau này họ biết là mình chẳng biết gì, họ sẽ nghĩ mình là người ngu ngốc. Carole là một đồng nghiệp ở công ty tôi đã từng làm việc và Danielle là giám sát của tôi (người mà Carole ghét cay ghét đắng). Thông thường hộp thư thoại của họ sẽ lên tiếng.
Từ nay, tôi sẽ từ bỏ ý nghĩ đến cuộc họp muộn vì không biết nhiều người ở đó. Bà biết đấy, họ nghĩ tôi đã đi ra nhà vệ sinh nam hoặc một chỗ nào đó. Tại sao bạn lại lặp lại như một cái máy trong khi bạn là một con người? Bạn sẽ không viết Cái gì lấp lánh không phải là vàng thật, khi bạn muốn nói tất cả mọi thứ lấp lánh đều không phải là vàng.