- Dạ, ai cũng muốn như vậy hết. Chương 2 Một cách chắn chắn để gây thù oán. Ông Cubellis đã chịu khó kiếm tài liệu về ông chủ mà ông muốn được giúp việc.
Tôi la lên: "Thế thì tại sao ông chỉ nói chuyện đến tàu cho cháu nghe?". Công việc hầu khách thật là hoàn toàn. Ông làm trái hẳn lại: Ông xin kẻ thù ông giúp ông một việc.
Họ tôi gốc ở Hòa Lan qua cư trú ở đây gần được hai trăm năm rồi". Người ta cho rằng tánh hạnh bà như vậy; bởi vì bà mắc bệnh thần kinh. Lần này bà mở toang cửa ra và hỏi:
Cũng như hết thảy những người dẫn đạo quần chúng, ông biết rằng cách thần diệu nhất để chiếm lòng người là bàn tới vấn đề mà người đó thường ấp ủ trong lòng. Vì vậy khi đi câu, tôi không nghĩ đến cái tôi thích mà chỉ nghĩ đến cái mà cá thích thôi. Đặt những câu vấn làm sao cho tự nhiên người ta phải đáp "có".
ý nghĩ đó tự nhiên làm nở nụ cười trên môi tôi. Chương 2 Một cách chắn chắn để gây thù oán. Chẳng những ruồi mà người cũng vậy.
cho nên, hôm nay chúng ta gặp nhau ở đây, không phải như thù nghịch nhau, mà như chỗ bạn thân và chính nhờ cái tinh thần thân mến nhau đó mà tôi thấy sung sướng được bàn với anh em về quyền lợi chung của chúng ta. Một lần đau cuống họng, tôi lại một nhà chuyên môn trị bệnh đó. Tôi trả lời rằng người đó có lẽ không được dân chúng ủng hộ và nếu cử y có lẽ thất sách.
Chỉ gắng sức tìm kiếm những sự kiện đã xảy ra thôi". Bạn có biết câu chuyện lạ lùng này không? Sau ngày dài làm lụng khó nhọc, một mụ chủ trại dọn cho những người giúp việc một đống cỏ khô thay bữa chiều. Chính ra, dù ông có ý tưởng đó, tôi cũng vẫn có gan dùng ông.
- Xin lỗi ông, ông lầm. Mà có ai cầu tôi cải chính đâu! Tôi bảo ông ta rằng câu đó của thi hào Shakespeare. Không những tán thành nơi lựa làm kho hàng, mà còn vạch cho cả một chương trình để mua cửa hàng đó, dự trữ hàng hóa và khai trương xí nghiệp mới.
Young, người đã lập ra kế hoạch Young, nói rằng không hề nghe thấy ông ra lệnh cho ai hết. Một người học trò của tôi, có đứa con làm biếng ăn. Ngồi sau chiếc bàn làm việc, ngậm điếu sì gà lớn trong góc miệng, mỗi lần trông thấy mặt Amsei, ông ta nói như chó sủa: "Hôm nay không mua chi hết.
Và ngạc nhiên làm sao, ông ưng liền, lại còn cho tôi nhiều hơn số tôi muốn nữa. Bạn ghét những lời tán dương giả dối thô lỗ, nhưng bạn cũng thèm khát những lời khen thật. Đã 18 tháng rồi, những đại tướng của Ngài cầm đầu quân đội miền Bắc thua hết trận này tới trận khác.