Dit Nhu

Gấu ăn mặc hở hang gạ phang trai lạ trên tàu và cái kết

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi chẳng cần biết tương lai để làm gì. Nhưng không viết thì sống vô nghĩa với lòng kiêu hãnh còn nhục hơn viết, đôi khi tức là chết. Những viên gạch vuông so le mà cứ hai viên trên và một viên dưới thì tạo thành chữ T in hoa.

    Nghĩ có vẻ khúc chiết. Người ta biết đến văn ông nhưng chưa thừa nhận. Bố tôi tốt, hy sinh cho gia đình nhưng có điểm giống ông nội tôi là gần như không bao giờ tâm sự với con cái, không bao giờ nói chuyện sinh lí sinh liếc.

    Mà đâu cứ phải là tình yêu mới gần nhau được. Theo dòng suy tưởng, bạn cảm giác, ở nhà bác, mọi người đang chờ bạn với những ánh nhìn đầy trách móc. Bạn không định làm một tấm gương hoàn hảo.

    Hơn nữa, họ không thông minh đến thế đâu. Vậy thì chuyện của ông sẽ chỉ được in duy nhất một bản. Rồi tự dưng tất thảy lại phá sản.

    Nghĩ: Thế chắc là mình đoán cũng đúng. Ban đầu, sức mạnh, khao khát tuổi trẻ khiến bạn không dung hòa được. Bạn bắt đầu giở miếng im lặng của mình ra.

    Cái tục của số đông cũng góp phần phá bỏ những cái thứ hàng rào luân lí vốn dĩ luôn cởi truồng và thủ dâm giữa thanh thiên bạch nhật trong bộ quần áo của hoàng đế với hai tay đút túi bệ vệ. Đơn giản vì họ (tiềm ẩn) quá nhiều hoặc năng lực của họ quá lớn. Chúng tôi ngồi yên với sự thoải mái chứ không gắng gượng hay kìm nén.

    Nó vẫn đang phải chứng minh. Chẳng là đang thu thập tư liệu cho câu chuyện này. Tốt hơn là kể theo cách mà bạn đang.

    Khi mà trước hôm thi đại học một ngày, mẹ dẫn tôi đến nhà một ông thầy. Chỉ vòng vo luẩn quẩn thế thôi, là đời. Tôi khóc vì những câu hỏi tâm thức như thế sau cả chục năm làm tôi mệt mỏi.

    Hãy để họ nói Những điều không sáng tạo. Tớ già hơn nó và thế là tớ đưa kẹo, nó phải bóc. Tôi bảo ông anh muốn nó sục thì bấm cái nút tròn bên trên thành bể.

    Và trong những thời điểm đó, bạn thường làm ra thơ. Nhưng mà tôi bỏ học. Biết rõ bạn là cái gì để làm gì.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap