Rồi họ lựa một người khác cho chỉ huy phòng kế toán. Mỗi tuần kiểm điểm những tấn tới hoặc những sai lầm của bạn. Lần du lịch cuối cùng qua Nhật Bản, tôi có mua về một bộ ghế bày trong hành lang nhà tôi.
Khi ra về, bà khách quý nhất của tôi hỏi: "Bà có thuật gì mà người hầu tận tâm và khéo léo như vậy?". Có lẽ vì giận dữ mà tôi đã xét anh vội vàng quá, nghiêm khắc quá. Ngoài ra, không có cách nào khác.
Từ 100 năm, chưa thấy ông vua nào giữa thời bình mà tuyên bố những lời lạ lùng như vậy. Và vấn đề ăn của đứa bé giải quyết được tức thì. Tôi giữ luôn như vậy trong hai tháng nay và đã tìm thấy được nhiều hạnh phúc trong gia đình tôi, hơn cả một năm vừa qua.
Rồi sau xảy ra sao? Đoạn văn bản này trích trong cuốn sách thú vị của E. Như vậy cần phải mất công, kiên nhẫn, chăm chú hàng ngày. Tại sao ta không dùng chiến thuật đó với người? Khi người ta hỏi ông Thủ tướng Lloyd George tại sao ông nắm được quyền hành lâu mà ông khác thì bị lật đổ, bị bỏ rơi, ông đáp: "Tôi luôn luôn ráng kiếm mồi hợp với sở thích của cá".
Có một định luật quan trọng nhất mà chúng ta phải theo khi giao thiệp. Đừng nói suông: Phải, việc đó nên làm, rồi để đó. Một lúc sau, ông Eastman mở một tủ kính, lấy ra một máy chụp hình, cái máy thứ nhất của ông, do một người Anh bán cho ông.
Trong khi cậu học trò đọc bài ngụ ngôn đó tại một nơi rất xa làng cậu ở, thì tại tỉnh Boston mà hồi đó tôi không có hy vọng gì đi tới được, xảy ra một chuyện chứng minh chân lý dạy trong bài ấy. Trong cuốn "Làm sao dẫn dụ hành động của loài người" giáo sư Overstreet nói: "Một câu trả lời "không" là một trở ngại khó vượt nổi. Phải, độ năm giờ, ông trở lại, may ra tôi có khá hơn không".
Hai bên cãi lý trong một giờ đồng hồ. Ông này điều tra về những khách hàng ương ngạnh đó, thì thấy từ trước tới nay họ trả sòng phẳng lắm. Nếu ông mua xe đó, ông không lầm đâu.
Người thợ hớt tóc, thoa xà bông thiệt kỹ rồi mới cạo râu. Họ cho quay một cuộn phim đem chiếu trong hàng trăm nhà buôn lớn: Những người bán hàng coi phim và hiểu ngay những điều nên làm và không nên làm trong nghề của họ. Tức thì sự phản đối của tôi trái ngược lại hẳn chắc các bạn đã đoán được.
Và cứ mỗi ngày mỗi tiến như vậy. Nhưng nếu người ta bắt chúng ta nuốt cay mà nhận lỗi thì lại khác hẳn. Ông đắc chí lắm về chỗ có quyền hành như vậy.
Thiệt là nhã nhặn và lịch thiệp! Đây, bức thư đó đây: "Tôi đã để ông cầm đầu đạo binh Potomac. Người ta cho rằng tánh hạnh bà như vậy; bởi vì bà mắc bệnh thần kinh. Nhưng ông đã khéo gợi những tình cảm cao thượng nhất của họ.