Dit Nhu

Anh da đen làm gia sư dạy tiếng anh cho cô con gái đồng nghiệp

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bác gái nín cười làm ra vẻ nghiêm trang: Ầy! Láo nào! Chưa ai làm được bác trai bỏ thuốc. Ngoài những người trong gia đình thì bạn hầu như không tiếp xúc với giới này. Chả có gì để nhớ ngoài vài khuôn mặt thân quen và những kỷ niệm chung.

    Hót nhiều cũng không hay lắm. Khóc xong không thấy đớn đau, chỉ thấy mông lung. Nhưng nếu không đồng thời âm ỉ chống lại thì chả mấy chốc mà hòa vào xu thế không lành mạnh ấy.

    Qua đó, với những tinh hoa của quá khứ cũng như hiện tại để lại, đào tạo, hun đúc, chọn lọc nên những tài năng kiệt xuất biết tận dụng chúng vì nhân loại. Môn Văn bố tôi cũng dẫn đến nhà thầy dậy Văn nói chuyện. 5 phút, 10 phút, 15 phút… Tôi cứ nghĩ miên man…

    Một vài người cùng đội bóng, một vài người lạ. Không hút là không hút. Nhưng bạn luôn có cảm giác mình chẳng phải là nghệ sỹ.

    Mà đếch giấu được những dòng nước mắt chả hiểu sao cứ đòi li dị cái thân xác đầy nhục nhã ấy để rơi đánh bịch xuống đất. Á à, cá không ăn muối cá ươn… Tưởng tưởng chơi chút vậy thôi, ai dám hỗn. Không ai ở xung quanh truyền cho cậu cảm giác đó.

    Mẹ thấy điện còn sáng, sang bảo: Đi ngủ đi con, một rưỡi đêm rồi. Trước đây tôi sợ sự ra đi của mình làm họ đau đớn, hoảng loạn. Thêm nữa, chưa mấy ai biết đến bạn.

    Chưa chắc rồi sự khúc chiết trong lí giải đời sống sẽ làm ra nhiều cái mới hơn so với sáng tạo thiên về bản năng và sự hồn nhiên. Có một điều mà bạn không rõ là thực hay trong một giấc mơ: Bạn tìm thấy trong tủ tờ đơn xin li dị. Trong sự đối phó với sự suy kiệt cũng như không thỏa mãn để có thể tiếp tục lao động: Viết.

    Bây giờ, đầu óc không đủ năng lượng để phân tích rõ ràng, tạm gộp nghệ thuật và sáng tạo là một vậy. Các cô gái làm đĩ, các thiếu phụ làm đĩ, trẻ em làm đĩ không còn là chuyện lạ. Nhưng lại muốn súc tích.

    Cái đó tạo nên sự chia ly, sự cô đơn và lòng hận thù. Có vài vết xước như chó đớp, mèo quào. Trông như một thứ thực vật biến đổi gen hoặc người cấy gen thực vật.

    Kiểu chơi chữ ai chả biết này đôi lúc tự nhiên đến thì dùng thôi, chưa bao giờ thử bẻ đôi từ nhân loại, bẻ ra thấy cũng hay. Cái trạng thái chẳng làm gì nên hồn cả và miên man bàng bạc vẻ bi quan trong cái trạng thái ấy. Tôi để mẹ dắt tôi đi.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap