chờ chuông reo nơi lớp ôn thi đại học chật chội phải ngồi xổm chép những áng văn trong hai giờ đồng hồ đến hết giờ thứ nhất thì mông bắt đầu tê dại và cứ phải ngồi cắn răng ghi chép và khắc khoải đến hết giờ còn lại cứ như thế hàng tháng trời và chẳng ai biết từ khi ấy mông tôi bắt đầu dị ứng với giảng đường kể cả với đệm xe máy Nhưng chắc những người hiểu biết cũng biết gạn đục khơi trong để tìm thấy một chút mạch nguồn của vấn đề. Rồi: Mình giúp nó cái này thì nó phải ơn mình thế này.
Sự thành thật và tử tế đã quá cũ, nhưng vì họ ít xuất hiện nên anh cảm thấy họ luôn mới. Tôi là một kẻ có trái tim nhạy cảm và yếu đuối. Hay mình bảo: Tôi đang chìm, đang lắng.
Chẳng cần gì nữa cả. Tua nhanh thôi, mệt rồi. có đứa nói bệnh viện này chữa cho bộ đội rồi mới đến lượt dân
Mẹ thì độ này da sạm đi. Nhưng bạn sẽ phán xét những lời nguyền rủa của một bộ phận trong số họ. Vốn dĩ là bệnh của kẻ cận, đừng nhầm hay đừng mất công suy diễn là tớ khóc.
Dù đã được khuyến khích, động viên tinh thần bằng một kỳ nghỉ trước đó. Nhưng những người khác thế, họ tìm giải pháp cho một cuộc sống thoải mái, tự do, hưởng thụ đúng cách hơn. Rồi lúc đấy, hai chị em cùng ra trường, bác khao to.
Lại có kẻ ngồi nghiêng nghiêng đầu, tay chống cằm quan sát bà già. Khi càng ngày mong muốn tranh đấu cho hạnh phúc càng có vẻ nguội lạnh đi. Rồi tí lại reo ầm lên Việt Nam vô địch với mỗi pha bóng tấn công.
Chết ra đấy hoặc lỡ bị sao thì phí đời, thì gia đình khổ. - Ta đôi lúc cũng cố tìm hứng thú và cũng thấy đây một chút kia một chút. Tôi cho mình quyền vào sở thú những không cho mình bắt chúng biểu diễn với cái vé 2000 đồng rẻ mạt khiến chúng ngày càng xơ xác.
Khi đi trên đường, chính giữa dòng âm thanh, bạn va đập với chúng nhưng không cảm thấy khó chịu gì. Thật ra, khi đã muốn sống cho ra sống thì ai cũng phải bon chen. Bởi thế, anh yêu từng tiếng nói của em.
Để vớt vát chút kiêu hãnh, họ dễ hành hạ, dúi đầu những người còn cùng cực hơn. Bạn chưa làm được gì cho họ. Lời lẽ không tổng ngổng tồng ngồng mà chữ nào chữ nấy được rẽ ngôi, xịt keo bóng mượt.
Bon chen với người khác và bon chen với chính mình. Những cái đó có quên đâu mà phải nhớ. Miệng họ mặc kín mít áo quần.