Tiếng thì thầm nổi lên khắp nơi. Sự may mắn do chúng ta tự tạo ra mới là may mắn thật sự, và nó sẽ có thể ở với chúng ta lâu dài. Nott ngồi xuống bên bờ hồ uống một ngụm nước trong khi con ngựa đen uống lấy uống để dòng nước trong lành.
tất cả tài sản của mình. Là một hiệp sĩ thực thụ, Sid biết mình cần tạo ra một điều khác biệt, và đó chính là bước đi đầu tiên để dẫn đến thành công. - Giờ thì ngươi đã biết rằng Cây Bốn Lá thần kỳ không mọc ở đây.
Thật vậy, những người mong muốn có may mắn luôn tin rằng họ có thể tìm thấy nó dễ dàng mà không phải mất nhiều công sức gì. Nhưng nếu vậy thì đó không phải là một sự may mắn thật sự rồi. Chàng hiểu rằng biết được những điều mà người khác thật sự không biết hay không quan tâm đến có một ý nghĩa rất quan trọng.
Đó là một cửa hàng sản xuất túi da. Merlin nghĩ rằng sẽ có nhiều người hơn nữa. - Cái gì? - Nott la lên, không tin nổi những gì mình vừa nghe thấy.
Nó vốn là nơi vệ sinh của các chú bò lùn mười hai chân, vì thế nó rất tươi tốt và nhiều phân bón. Trái ngược lại với Nott, trong cùng sáng hôm đó, hiệp sĩ Sid tỉnh dậy trong sảng khoái và đầy hy vọng hơn bao giờ hết. Merlin xúc động ông ôm lấy Sid thật chặt, im lặng.
Ngươi có thể đến đó mà lấy. Cây Bốn Lá thần kỳ đó sẽ mọc trong khu rừng Mê Hoặc, phía sau thung lũng Lãng Quên. Max suy nghĩ về những gì Jim vừa nói.
Cuối cùng chỉ còn lại hai hiệp sĩ mà thôi. May mắn phải do chính người đó tạo ra. Đêm đó nằm bên cạnh mảnh đất, chàng thật hài lòng nghĩ về những gì mình đã làm được.
Ta không biết vị trí chính xác nằm ở chỗ nào nhưng nó sẽ mọc đâu đó trong khu rừng Mê Hoặc. Bất cứ ai làm như con thì cũng sẽ nhận được may mắn mà thôi Ta chỉ làm cái việc mà ta luôn làm. Vì thế hãy cứ làm điều ngươi muốn.
Ngay cả vợ tôi cũng bỏ tôi mà đi. - Làm thế quái nào mà ai cũng hỏi ta về cái cây bốn lá vớ vẩn nào đó nhỉ? Ta vừa mới nói với một hiệp sĩ đến cách đây mấy phút là: chưa-bao-giờ-có-một-cái-cây-bốn-lá-nào-mọc-ở-khu-rừng-này-hết. Đó là một buổi chiều mùa xuân đẹp trời tại công viên trung tâm.
Nước chỉ có đổ xuống hay chảy vào ta mà thôi. Chàng chỉ có thể nhét đầy hai túi lớn treo lên yên ngựa, nhưng bấy nhiêu đó thôi cũng đủ giúp chàng bón được một mảnh đất nhỏ phì nhiêu tươi tốt. Chiều xuống cùng với ánh nắng nhạt dần.