Và xin ông cho biết, theo ý ông, chừng bao nhiêu tiền thì nên mua". Cún chưa hề đọc một trang sách tâm lý nào hết. Ông Vermylen thân mến, Chúng tôi được hân hạnh ông chiếu cố tới trong 14 năm nay.
Khi chúng tôi lại ngồi trên một chiếc ghế dài, bà ta cho hay rằng mới ở châu Phi về với chồng bà. Sau khi theo học lớp giảng của chúng tôi, ông Duvernoy thay đổi chiến lược. Thấy các em chơi giỡn, anh vui lắm.
Disraeli, một trong những nhà chính trị khôn khéo nhất đã nắm vận mạng cả đế quốc Anh, có lần nói: Gặp một người, cứ nói với họ về chính bản thân họ, họ sẽ nghe bạn hàng giờ. Một người cha khác có đứa con gái nhất định không ăn cháo buổi sáng. - Được! Để tôi cho cháu một con.
Khi đó tôi đã quảng cáo, in vé, bán vé, xếp dọn đâu vào đó rồi. đương cãi, ngừng lại, ngó trân trân ông tòa rồi buột miệng: "Kính Ngài, trong luật hàng hải không có thời hạn tiêu diệt thẩm quyền". Bà ấy nói chị ngay thẳng và đứng đắn, giỏi làm bếp và khéo săn sóc trẻ em.
Phải, độ năm giờ, ông trở lại, may ra tôi có khá hơn không". Đứa nhỏ thích đạp xe máy ba bánh lắm - nhưng cùng dãy phố đó có một đứa nhỏ khác lớn hơn, hung hăng ăn hiếp nó, ngừng xe nó lại, bắt nó xuống rồi leo lên đạp. Tất cả những cái đó mất thì giờ lắm.
Tối thứ bảy, tôi không tiếp ai hết, để tự xét mình. Isaac Marcosson, nhà quán quân về môn phỏng vấn các danh nhân, nói rằng phần đông phỏng vấn viên không thành công chỉ vì quá chăm chú tới những câu vấn thành ra không chú ý nghe những câu đáp. Nhưng ngay tối hôm đáng ghi nhớ đó, tôi được dự thính một buổi diễn thuyết về nghệ thuật dẫn dụ người và tôi hiểu rằng có rầy anh Emile cũng vô ích, chỉ làm cho anh ấy giận oán tôi và không muốn hầu việc giúp tôi nữa.
Và ông cậy đại tá làm công việc khó khăn là báo tin đó cho Bryan hay. Bạn không phải là một con rắn hổ chẳng hạn, thì cái lẽ độc nhất là bởi các cụ nhà là người chứ không phải là rắn hổ. Vì cậu tỏ ra "biết nghe" cho nên được các danh nhân đó kể chuyện mình cho cậu.
Vậy nếu bạn muốn người ta coi là nói chuyện có duyên thì bạn phải biết cách nghe. Nhưng càng thổi mạnh thì lão già càng bó chặt áo vào mình. Ông Hurock hứa làm như va muốn, và sau cùng dắt con "ngựa con bất kham" đó ra sân khấu để được hoan hô như vũ bão như mọi tối.
Cho nên chỉ có mỗi cách dẫn dụ người khác theo mình là lựa cách nói sao lời yêu cầu của mình hạp với sở thích của họ và chỉ cho họ cách đạt được sở thích đó. Ông thấy đó là một dịp phụng sự một lý tưởng cao cả và trở nên bất hủ. Rồi lại không tiếc lời cám ơn.
Mày phản đối người ta mà như tát nước vào mặt người ta vậy. "Nếu tôi dùng phương pháp của những người mướn phố khác, chắc chắn tôi đã thất bại như họ. Nguyên do sự thay đổi đó chỉ vì tôi nhờ cậy ông ta một việc, nó làm thỏa tính tự phụ của ông ta".