Những giá trị từ quá khứ không phải là sai, đơn giản là nó không còn phù hợp nữa ở thời kỳ mới, thế thôi. Cả Regis và Kathie Lee đều hoàn toàn biết rằng việc này không có gì sai cả. Bạn biết Ted Williams không? Anh chàng vận động viên bóng chày này có tài năng bẩm sinh mà ai cũng ao ước, thế nhưng anh ta vẫn phải rèn luyện mỗi ngày như mọi người đấy thôi.
Cũng nên tránh tối đa những đề tài ít người biết đến, hay chỉ chuyên gia mới bàn tới nổi. Người ta bắt đầu gọi điện lên đài, nhưng họ không nhận được một câu trả lời nào cả. Cái liếc mắt hay đưa tay ra dấu kín đáo của họ sẽ giúp bạn hiểu được mình đang ở tình thế nào.
Tôi không dè dặt đâu và nếu chịu tiếp chuyện với tôi, bạn sẽ thấy tôi cởi mở lắm đấy. Nhưng dù ở nơi đâu, bạn cũng nên nằm lòng một nguyên tắc chung nhất: lắng nghe và cởi mở. Đôi mắt xanh của Stevenson nhấp nháy.
Dù không ngồi vào ghế khách mời trong chương trình của tôi, bạn cũng nên rút kinh nghiệm từ họ. Nhưng giờ đây khi nói Miễn bình luận, người ta sẽ nghĩ ngay rằng bạn có vấn đề. Đơn giản vì ông chủ của bạn dĩ nhiên không ngang hàng với bạn.
Năm ngoái không có một tội phạm nào ở Butte. Không ngờ Moppo lại quay về trường. Máy quay thì đang chạy tới.
Có một người phụ nữ từ Toledo gọi điện đến và nói rằng: Trong đời tôi chưa bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ có dịp được nói chuyện với anh. Nhưng đôi khi, ngay cả những tình huống ngặt nghèo nhất, người ta cũng hài hước một tí để vơi bớt sự căng thẳng. Luyện tập nhiều lần để trình bày sao cho ấn tượng và lưu loát.
Không ai gọi Harry Truman là một nhà hùng biện vĩ đại cả. Một chàng trai trong độ tuổi hai mươi đôi khi hành động mà không ý thức được hết trách nhiệm. Trong một bữa tiệc, mọi người đang bàn luận về đề tài sức khỏe và ai cũng có những nỗi ưu tư riêng.
Lúc này, bạn lại băn khoăn khi bắt đầu với những mối quan hệ mới và những cuộc trò chuyện mới? Có ai đó cho là nói chuyện với bất cứ ai, trong bất cứ hoàn cảnh nào thì cũng như nhau cả thôi. Henry Kissinger người dùng cả đời mình để nghiên cứu về ngôn ngữ nói rất coi trọng nguyên tắc này. Tôi đã thường xuyên cộng tác với Bob lẫn cô con gái tài giỏi của ông là Stacey Woolf.
Casey Stengel được mời tới cuộc hội thảo để cho biết quan điểm của mình. Những câu hỏi càng hay thì càng góp phần sinh động câu chuyện. Không ai đến đưa tang Bob Woolf để nghe Larry King nói! Chúng tôi, tất cả chúng tôi, đến đó vì Bob và vì còn nợ anh ấy một lời chào tạm biệt.
Cuối cùng, vào buổi lễ quan trọng ấy, tôi quyết định nói về cha tôi. Không có gì khiến người ta cảm thấy khó chịu hơn khi suốt bữa tiệc phải nhúc nhích trong một cái bàn chật hẹp. Tuy không điều khiển được nó nhưng chúng tôi đã bình tĩnh chiến đấu với nó.