2/ Đã có quá nhiều tác phẩm viết về nguồn gốc của thành công, về ánh hào quang của những người nổi tiếng. ATC: Avianca không-năm-hai, à, tôi sẽ chuyển các anh sang khoảng mười lăm dặm về phía đông bắc và rồi đưa anh trở lại cận tiến. Mười nghìn giờ là con số thần kỳ của sự vĩ đại.
Scott luôn luôn có sẵn đam mê dành cho khúc côn cầu. Langan nói về việc phải đối mặt với trường Reed và Montana như thể các trường đó là kiểu bộ máy quan liêu chính phủ cồng kềnh và cứng nhắc. Cơ phó sau đó nói, Không nhìn thấy? Anh đang tìm kiếm đường băng.
Daisy Nation xuất thân từ vùng địa đầu tây bắc của Jamaica. Họ cũng thành công hệt như những sinh viên da trắng vậy. Và chúng ta một mực cho rằng chính những phẩm chất cá nhân đó đủ để giải thích cách một người đạt tới đỉnh cao.
Cháu rời khỏi trường vào lúc năm giờ chiều, và nếu cháu không la cà đây đó thì cháu sẽ về đến nhà vào khoảng năm giờ ba mươi. Không có ai phải sống dựa vào phúc lợi. Các ban nhạc sẽ chơi liên tục để lôi kéo sự chú ý của xe cộ ngang qua.
Thầy giáo hướng dẫn của tôi là người đàn ông ngoại hình cao bồi với bộ râu gọng, vận chiếc áo vét vải tuýt trong ảnh này đây. Họ cũng chẳng hề mắc phải chút nào. Mùng 6 tháng 3 ghi bàn!
Thử nghĩ xem điều này gần gũi ra sao với những câu chuyện của Bill Joy và Bill Gates. Sau vài tuần, cây mạ non sẽ được di thực ra cánh đồng, cấy thành hàng cách nhau sáu inch một cách chính xác cẩn thận, và rồi được chăm chút tỉ mẩn. Hoa tiêu thốt lên: Ơ? với một tông giọng kinh ngạc.
Trong quá trình sinh trưởng, cây lúa cần được bón phân nhiều lần, công đoạn này mang tính kỹ thuật cao. Họ thu càng hạ cánh lên. Thứ bảy là TRW bỗng nhiên lại gọi Bud Pembroke.
Nhưng ông đã tự định đoạt được số mệnh của mình. Chúng tôi phát hiện ra rằng họ chẳng kém cạnh gì. Tôi chỉ là một thằng bé đầu húi cua vốn làm việc chăn nuôi gia súc trong mùa hè ở Montana, thế mà tôi lại ở đó, giữa cả một đám trẻ thành phố tóc dài và hầu hết chúng đến từ New York.
Flom cũng có trải nghiệm tương tự. Như thế có phải là đòi hỏi quá nhiều ở một đứa trẻ không? Đúng vậy. Anh không hề nhìn thấy.
Những việc xảy ra ở Harlan sẽ vẫn chưa trở nên rõ ràng cho tới khi bạn quan sát tình trạng bạo lực ấy ở một phạm vi rộng lớn hơn. Không thấy dấu vết của những quầng thâm dưới mắt hay một cốc cà phê nghi ngút khói trước mặt chỉ là vì em còn quá nhỏ cho những thứ đó. Ông có một góc làm việc trên tầng chóp của tòa nhà Condé Nast ở Manhattan.