Tức thì anh viết xuống giấy những nét rắn rỏi: "Thế tại sao cứ vô lý mà lo mãi?". Tốt hơn là anh nên tập cho nó quen đi". Phương pháp tự xét mình, tiếp tục năm này qua năm khác, đã giúp ích cho tôi nhiều hơn hết thảy mọi việc.
Nắm 1928, khi ông đang làm ứng cử viên của đảng dân chủ trong cuộc tuyển cử Tổng thống, sáu Đại học đường- trong số đó có hai Đại học đường Columbia và Harward - đã ban những bằng danh dự cao nhất cho ông một người chưa học hết cấp sơ đẳng! Nhưng chẳng bao lâu vỏ xe tan tành ra từng mảnh. Bây giờ lại có kẻ muốn dạy khôn ta, có vô lý hay không?"
Bọn đó lưng dài vai rộng, nhưng không biết chút gì về các chất nổ hết. Nó giản dị vô cùng và ai cũng áp dụng được. Khi định mệnh chỉ cho ta một trái chanh thì rán làm ly nước chanh mà uống.
Chồng bà suốt ngày đi dự các cuộc tập trận trên bải sa mạc, còn bà suốt ngày lủi thủi trong căn nhà gỗ lụp xụp. Tôi biết một người sinh nhai bằng nghề xổ để mà rất khinh bỉ những kẻ khờ dại mang tiền lại "cúng" y. Lần tới thăm ông, tôi nhận thấy mỗi năm có đến hai vạn du khách đến xem sở nuôi rắn của ông.
000 Mỹ kim, và kiếm ngoài được hàng triệu Mỹ kim nữa. George Gallup, trong viện điều tra Gallup, nói rằng phần đông ta tin chắc hễ lợi tức tăng lên chỉ mười phần trăm thôi, sẽ hết lo thiếu thốn. Tôi đã sống 20 năm trong những nhà không phòng tắm, không máy nước.
Sự bình tĩnh và lòng tin của nhà tôi, thật đã làm cho tôi vững lòng. Tôi hãnh diện đã làm được một thủ đoạn: câu được sáu con cá lớn. Có phải bằng cách phàn nàn và chỉ trích kẻ khác không? Không.
Sau cùng, tôi phải vào nằm nhà thương. Thật là bao nỗi oán giận chua chát chỉ vì một nguyên nhân lặt vặt: một bó cỏ khô. Cũng là một việc gấp nữa.
Đời sống là một cuộc biến đổi không ngừng. Chư vị "Nam tử" đó đã tìm thấy chân lý của ông William James: "Thiên nhân tương dữ" [28] và nếu ta chịu mở lòng đón ảnh hưởng của Trời thì dù mạng vất vả nhất cũng được thảnh thơi, sung sướng. Những kẻ ngu ngốc tất phải làm khác hẳn, vì nếu không được định mệnh ban cho một thỏi vàng mà chỉ ban cho một trái chanh, họ sẽ ngồi phịch xuống mà ta thán.
Xét cho kỹ, nghệ thuật nào chỉ để tự mô tả hết. Quả vậy, sàn cứng làm cho xương sống bớt mỏi. Tôi oán định mệnh nhưng vẫn nằm nghĩ như lời thầy thuốc dặn.
Ta phải cám ơn và rán sửa mình chứ!". Khi người ta mệt quá thì dù sấm sét bên tai hay ở giữa cảnh bom đạn người ta cũng cứ ngủ được như thường. Chẳng hạn, đời bà dì tôi là bà Viola Alexender đã chứng minh lời đó một cách kiêu ngạo.