Khi nói đến Thomas Watson, thật ra chúng ta không nói đến quy mô lớn của IBM (con trai ông sẽ làm điều đó) mà nói đến nghệ thuật lãnh đạo kiệt xuất của ông, là nói đến khoa học quản trị doanh nghiệp hiện đại, là đối nhân xử thế. mạnh trong căn phòng này. thăng trầm, Watson còn chưa học xong bài học triết lý kinh doanh từ NCR.
Nghề kinh doanh, xưa nay vẫn thường bị hiểu chỉ như là nghề kiếm tiền. Nhưng Watson đành chia tay người vợ trẻ và bé Tom để lên New York tìm cơ hội. Điều này có nghĩa là khối tinh thần đó có nhu cầu đi những bước dài thêm nữa.
Tom sau đó, với tư cách cố vấn, đã dùng lá thư này như là mẫu mực để thương thảo với chính quyền bang Ken- tucky và North Calorina để thiết lập chính sách công ty cho các bang. Người ta đang chứng kiến người khổng lồ trong ngành kinh doanh máy tính rơi nhanh trong lịch sử hơn nửa thế kỷ huy hoàng của nó. Đó là năm 1916, Watson được thuê làm CEO cho CTR đã hai năm.
Đích thân ngài chủ tịch sẽ trao giải thưởng sau đó là dùng tiệc tối thân mật với những tài năng này. Tờ nội san cho hàng chục ngàn nhân viên từ New York đến Endicotte in chữ THINK dưới dạng một con dấu với đường viền khung vuông bao quanh. Nó thực hiện phép tính nhanh gấp 10 lần máy đục thẻ của Watson cha.
của người đàn ông đang diễn thuyết mủi lòng. Bằng cách từ bỏ những lối mòn có sẵn, Watson đã vất vả để đưa công ty của mình tăng trưởng lên gấp đôi, rồi gấp ba lần. Có thể khán giả còn chưa hiểu gì nhiều, đó là một danh sách các chức vụ mà ai cũng biết.
Ông dùng đến hai tấm bảng đen, mỗi cái được đặt trên một cáigiá cao có chân là một cái trụ và đế của nó làmột chạc ba. Tình hình này của Gerstner làm chúng ta nhớ lại chuyện 80 năm trước (1914) của Watson. Watson bước lên bục và nâng ly chúc mừng như không có gì xảy ra.
Khi Tom chào đời, ngày 000 vào năm 1970 so với Tom đã biến IBM thành công ty đa quốc gia vào thập niên 60 và 70, với những công ty khu vực tương đối độc lập ở hải ngoại.
Giai thoại này không bao giờ tới tai nhân viên IBM, quá tệ để hàng chục ngàn nhân viên IBM phải tuân theo quy định của cha tôi. Và đây chính là con đường hướng IBM đến thành công. Một cuộc họp các giám đốc vào mùa thu năm 1913, Watson ngạc nhiên vì thấy Grand, một người mới vào và luôn bên cạnh Patterson trong trận lụt, được mời phát biểu trước ông.
thành giá trị cho doanh nghiệp), một ai đó tại sao không phải là IBM? Không ai giỏi hơn IBM trong chuyện này kia mà? Có nghĩa là công ty này đánh mất mục tiêu chăm lo cho giới kinh doanh trong việc tạo ra các cỗ máy tính toán. Đến những năm 1990 của Gerstner là 130 quốc gia. Trong khi đó, các máy móc của Watson vẫn là Calculator.
Tòa nhà hoàn thành vào năm 1933 này là giấc mơ của các nhà khoa học. Watson đã đọc bài báo đó và ngay lập tức nổi cơn thịnh nộ và điện thoại ngay đến tòa soạn. Cả hai đều dám tiên phong.