Một số người chọn cho mình một chân lý để noi theo, khám phá đâu là những khía cạnh thực sự có ý nghĩa với họ như cạnh tranh nhau về trình độ chuyên môn, kiến thức, sự hiểu biết, học hỏi phong cách sống, cách ứng xử… để có thể nâng cao nhận thức và giá trị thực của mình. Đôi khi ký ức của mối tình đầu vừa tan vỡ làm cho cô không thể tập trung vào công việc bởi những kỷ niệm đẹp đã qua luôn mâu thuẫn với hiện tại cô đang có. Lấy làm lạ về sự trùng hợp tình cờ này, hai người quyết định cho người kia biết nơi ở của mình.
Suy nghĩ đó làm anh nhẹ lòng, anh ghé qua nhà người bạn thân mượn ít tiền rồi vui vẻ về nhà như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Nếu bạn nghĩ mọi sự đều ổn dù có những va vấp đâu đó trên đường, hãy nghĩ đến bức tranh tổng thể của rừng cây. Không ai làm chậm sự tiến bộ cũng như làm giảm lòng nhiệt thành hơn những người chỉ nói nhưng không bao giờ làm.
Anh không còn tin vào bản thân, vào công việc yêu thích của mình, vào ngày mai và bỏ mặc những ước mơ hoài bão trước đây - chỉ vì một tình yêu anh từng tôn thờ cùng lời nguyện ước thiêng liêng ngày nào. Bây giờ tôi là người giàu vì tôi có rất nhiều bạn tốt và tôi thấy cuộc sống mình thật ý nghĩa và hạnh phúc". Làm sao một bài báo có thể cùng lúc thiên vị hay có thành kiến với cả hai quan điểm được? Rõ rằng, không phải nội dung bài báo chứa đựng quan điểm đó mà chính là cách nhìn của người đọc.
Hãy nhận ra những gì là thật sự quan trọng và có ý nghĩa trong cuộc đời bạn. Anh muốn giúp đỡ mọi người và giờ đây anh đang làm điều đó. Họ luôn so sánh nhà cửa, loại xe, cách sống… của nhau và cố làm sao để hơn người khác.
Còn người lớn chúng ta thường hay tự hỏi xem liệu có nên làm điều này hay không? Làm như thế có ích lợi gì không? Biết tận hưởng niềm vui nho nhỏ sẽ giúp bạn cảm nhận hạnh phúc trọn vẹn hơn, đây chính là phần thưởng mà bạn dành cho chính mình sau mỗi ngày làm việc nặng nhọc. Trái ngược với điều mọi người thường nghĩ - rằng khái niệm hạnh phúc thật khó giải thích, hoặc hạnh phúc tuỳ thuộc vào việc bạn có của cải nhiều hay không - các nhà khoa học đã tiến hành nghiên cứu và nhận thấy các yếu tố như số lượng bạn bè, mức độ thân thiết với bạn bè và gia đình cùng những mối quan hệ với đồng nghiệp và hàng xóm lại chiếm tới 70% yếu tố làm nên hạnh phúc. Blass buồn bã nói: "Khi sự tự tin ra đi, có thể nó sẽ ra đi mãi mãi".
Đối với một số người, các máy móc hiện đại không hề là một thách thức, nhưng họ chẳng bao giờ chịu tìm hiểu cách sử dụng, vì khi cần họ biết là có thể nhờ ai đó làm giúp. Còn tình bạn giống như bàn tay. Tuy nhiên, đâu cần phải là một nhà văn mới có những ý nghĩ hay xuất hiện trong đầu.
Và biết đâu đó lại là một sự khởi đầu mới mẽ. Chiếc xe của bạn có nằm trong danh sách đó không? Cả chiếc ti vi nữa? Rồi cả mức lương của bạn? Hay lấy được một người chồng lịch lãm, giàu có mà bạn chẳng thực sự yêu thương? Hay những lời người khác nói rằng bạn đang rất hạnh phúc? Không! Những gì hiện diện trên danh sách đó phải là các nhân tố thiếp yếu của một cuộc sống hạnh phúc - mối quan hệ tốt đẹp với bạn bè và gia đình, một người yêu thật sự, những đóng góp của bạn cho cuộc sống, những sự kiện sâu sắc, những điều đó có ý nghĩa như thế nào - đó mới là những điều bạn cần quan tâm. Bạn cần phải xác định rõ bạn quan tâm đến điều gì làm bạn hạnh phúc và điều gì khiến bạn buồn phiền.
Sau không có đủ tiền để trang trải khoản cầm cố tài sản khi đáo hạn. Và nơi cậu thường ghé thăm nhiều nhất là căn nhà của mẹ người thanh niên bất hạnh nọ. Neil lúng túng và đành thú nhận rằng mình không có tiền.
Nhưng rồi họ vẫn quay về nơi họ bắt đầu hoài nghi. Kết quả ra sao? Hai việc này hoàn toàn trái ngược nhau và chẳng việc nào đạt kết quả tốt đẹp cả. Và bạn biết điều gì sẽ xảy ra khi họ ghi được birdie đầu tiên đó không? Họ ước ao ghi thêm 1 birdie nữa.
Rồi bạn sẽ thấy thoải mái hơn, từ đó bạn có thể tìm thấy nguyên do của nỗi buồn và sẽ biết cách thay đổi, hoá giải nó. Như một người khiếm thị luôn mơ đến một ngày nhìn thấy vẻ đẹp của ánh bình minh hay một em bé bại liệt không rời chiếc xe lăn ước một ngày nào đó, không những cậu bé có thể đi được mà còn có thể bay cao như chú chim bé nhỏ cậu vẫn thường thấy qua khung cửa sổ. "Sao mà vô tâm và ngu ngốc quá!", mẹ của Carol nói với con gái mình như thế khi Carol giải thích rằng cô đã làm mất một tập tin quan trọng trong máy tính của công ty và điều đó khiến ông chủ nổi giận.