Điều này cũng đã chấm dứt tình bạn của bò và lừa". - Sau khi cho biết mình là một nô lệ, ông Arad Gula nói rằng ông đang lo lắng về cuộc sống tự do sắp tới của mình. – Nhưng tại sao những cảm giác thú vị như thế lại khiến anh trở thành một bức tượng buồn xo và ngồi bần thần như vậy?
Nhưng tôi đã nhanh trí đề nghị với ông ấy: Ông ấy nói là cần bản sao đó trong vòng hai ngày tới và tôi hoàn thành công việc đúng thời hạn thì ông ta sẽ thưởng tiền cho tôi. Nếu cần, con cũng có thể sửa chữa yên cương nữa.
Thế là tôi đến Nippur và nhận lấy công việc cai quản các đồn điền của ông Algamish ở đó. Chính vì nghĩ như thế nên ông đã cố gắng làm việc. - Tại sao ông luôn phải làm việc cực nhọc, gian khổ cùng với đoàn lữ hành như thế? Có bao giờ ông dành thời gian để tận hưởng những thú vui cuộc sống không?
Ở đây, một số người hoảng sợ, bị kích động nên đã xô đẩy nhau và gây náo loạn. Tại sao mày cứ ngồi tách biệt một mình vậy? Nào! Chúng ta hãy tới thăm Arkad và xin ông ấy chỉ bảo cho chúng ta những cách thức làm giàu.
Anh thấy đấy, Rodan! Vàng là hàng hóa của người làm nghề cho vay tiền. - Ở đây, mục đích của việc lên kế hoạch chi tiêu là hợp lý hóa các khoản chi tiêu sao cho vừa bảo đảm những nhu cầu thiết yếu trong cuộc sống, vừa tiết kiệm được tiền bạc. - Bậy nào! Không phải tôi đang túng thiếu hay thua bạc gì cả.
Rồi đến đời cháu của chúng ta nữa … Tất cả chúng phải cam chịu cuộc sống nghèo khó ngay giữa những kho vàng của thành Babylon này ư? Chẳng lẽ chúng ta cam tâm để con cháu của mình sống bằng những bữa ăn chỉ có sữa chua và các thức ăn tồi tàn hay sao? - Người đàn ông ngồi bên cạnh vị thương gia vừa kể chuyện lên tiếng. Anh ta bàn với con là cùng nhau hùn vốn để mua cửa hàng đó.
Bởi vậy, cũng giống như một sự tự bảo vệ mình nhằm chống lại những điểm yếu kém của bản thân, trong những cuộc thương lượng, tôi luôn phân tích lòng tự tin của mình. – Công việc đã giúp ông cháu gặp gỡ với nhiều bạn bè. – Sharru Nada đáp lại.
Ông ta cũng là bạn quý của tôi. Giống như chúng tôi, đoàn người của ông cũng đang ở bên ngoài thành. Tôi phải quay trở về càng sớm càng tốt nên muốn bán bầy cừu kia ngay lúc này.
Số tiền tăng lên tỷ lệ thuận với thời gian - bạn cho vay càng lâu thì sau này số tiền thu về càng lớn. Mọi người lần lượt cám ơn Dabasir về câu chuyện thú vị, đồng thời cũng là một bài học sâu sắc trong cuộc sống, rồi trở về chỗ cũ tiếp tục bữa ăn dang dở của mình. Bất chợt, tôi nhìn thấy một điều kỳ lạ xảy ra trước mắt.
Qua phút mừng rỡ ban đầu, mặc dù được ngồi trên lưng lạc đà trở về nhà ông Nana-naid, ông vận không sao thoát khỏi lo lắng. Tất nhiên, tôi sẵn sàng cho anh ta vay tiền. - Sao cậu lại nói như vậy, Tarkad! – Dabasir cao giọng.